Lời còn chưa nói xong, Lệ đình Định đã đấm xuống, những cú đấm như mưa rơi vào người anh ta. Lệ Dạ Kiêu không phản kháng, đây là điều anh ta đã dự kiến trước, chỉ cần có thể có được Mạc Thanh Yên, anh ta đều nguyện ý.
Mạc Thanh Yên không thể đi tiếp được nữa, hai tay nắm lại, quay người, cũng vùng nắm đấm về phía Lệ Dạ Kiêu.
Lệ lão gia nhìn thấy, cũng hiểu được trong lòng hai đứa cháu rất đau khổ, nhưng đây là sự thật, bọn họ không muốn đối mặt, cũng phải đối mặt.
Lão gia gọi người kéo hai bọn họ ra, khuôn mặt Lệ Đình Tuyệt tối sầm, con ngươi đỏ bừng, tức giận trừng mắt với Lệ lão gia.
"Không thể nào là cậu ta."
Anh không tin, kiên quyết không tin.
Còn Mạc Thanh Yên nhìn thấy bộ dạng tức giận của anh, trong lòng rất đau khổ, tất cả những điều này giống như một tấm lưới, càng ngày càng bó chặt đến không thở nổi.
Lệ Đình Tuyệt kéo cô vào lòng, "Chúng ta đi."
Unterstützen Sie Ihre Lieblingsautoren und -übersetzer bei webnovel.com