Thọ Vương Thế tử phi cuối cùng không nhịn được nói: "Chúng ta đều là phu nhân, việc có thể làm rốt cuộc cũng không nhiều."
Lang Hoa cười nói: "Xử lý việc nhà trong, sắp xếp nhân thủ có việc nào không phải là do phu nhân làm."
Ánh mắt Thọ Vương Thế tử phi hơi sầm xuống: "Bùi Tứ nãi nãi nói có lý."
Lang Hoa nói: "Nếu như có thể chỉnh đốn cả nhà, dựa theo hộ tịch bố trí nạn dân, lại đi dọn dẹp đông thành, như vậy sẽ kịp trước mùa mưa đến, thu xếp ổn thỏa tất cả."
Thư Vương phi giơ tay ra kéo Từ Quận vương phi: "Còn có những bánh thuốc kia…"
"Đúng đúng đúng," Từ Quận vương phi lập tức tiếp lời, "Nếu như người làm bánh thuốc không đủ, Bùi Tứ nãi nãi cứ nói."
Nghe được hai chữ bánh thuốc, ánh mắt Từ Quận vương phi và Thư Vương phi sáng lên.
Thọ Vương Thế tử phi không khỏi than thở trong lòng, bây giờ trong kinh ai ai cũng muốn tự vệ, Thư Vương phi dẫn các nàng tới là muốn sớm lấy được bánh thuốc.
Unterstützen Sie Ihre Lieblingsautoren und -übersetzer bei webnovel.com