Ngay khi hai người đang giương cung bạt kiếm thì Vân Dật và Vân Lãnh Ngưng đi tới, vừa thấy họ liền cười nói: "Nghe tổ mẫu nói mọi người muốn ra ngoài đạp thanh, nếu không ngại thì cho chúng ta đi cùng với, đông người cũng vui hơn!"
Nhìn hai người đầy vẻ hào hứng, Tô Cẩm Bình cũng không tiện từ chối họ, lại lườm Lãnh Tử Hàn một cái nữa rồi mới bước ra ngoài: "Đi thôi!"
…
Hai chiếc xe ngựa chạy trên đường cái.
Trong xe phía trước là ba người Bách Lý Kinh Hồng, Lãnh Tử Hàn và Vân Dật. Bách Lý Kinh Hồng vốn có bệnh thích sạch sẽ, định đi xe ngựa riêng của mình, nhưng dưới ánh mắt khiêu khích của Lãnh Tử Hàn, hắn vẫn bước lên xe. Vì thế, trong chiếc xe này tràn ngập mùi thuốc nổ.
Lãnh Tử Hàn nghiêng người dựa vào một bên, một chân co lên đặt trên ghế, cánh tay vắt qua đầu gối, vạt áo hơi hé mở có thể nhìn thấy làn da màu lúa mạch, tóc đen buông xõa, nụ cười lạnh đầy tà tứ vẫn treo trên môi, đôi mắt đen như mực đầy ý lạnh, nhìn người đối diện mình.
Unterstützen Sie Ihre Lieblingsautoren und -übersetzer bei webnovel.com