Cung Ngũ lấy khăn đi rửa mặt, vừa rửa mặt vừa hát, tốc độ lấy lại tinh thần của cô khiến cho mọi người trong ký túc xá vô cùng kinh ngạc.
An Hổ Phách sững sờ: "Tiểu Ngũ hồi phục nhanh thế à?"
Yến Đại Bảo giơ tay vỗ ngực, "Anh tớ đã ra tay là gạo xay ra cám."
Lam Anh nhìn cô, động tác xoa bóp tay vẫn chưa dừng lại, hỏi: "Cảm thấy tay đỡ hơn chút nào chưa?"
Yến Đại Bảo được voi đòi tiên, ngồi lên ghế, nói: "Anh Anh, cậu giúp tớ xoa bóp cổ đi."
Lam Anh không nói gì, giúp Yến Đại Bảo xoa bóp tiếp.
Cô ấy xoa bóp được một hồi thì Yến Đại Bảo đột nhiên giơ tay chống cằm, nhíu mày hỏi: "Anh Anh, nhà cậu ở đâu thế?"
Lam Anh rũ mắt xuống, trả lời: "Ở Thanh Thành."
Yến Đại Bảo lại nói: "Vậy khả năng đánh nhau của cậu học ở đâu thế?"
"Đi học ở võ quán."
"Võ quán nào thế?" Yến Đại Bảo lại hỏi.
Lam Anh ho nhẹ một tiếng, "Một võ quán không nổi tiếng, cậu nhất định chưa từng nghe qua."
Unterstützen Sie Ihre Lieblingsautoren und -übersetzer bei webnovel.com