Hai người vẫn không để ý đến cô, nhưng mặt một người khẽ co rút.
"Thật sao? Ôi mẹ ơi, sắp phát tài rồi!... Tôi có thể vào trong ngó một cái không? Chỉ một chút thôi... Nếu không thì tôi nghe một chút cũng được..."
Cung Ngũ còn chưa nói xong, cửa phòng 303 thình lình mở ra, cô ngẩng đầu nhìn thì ngây người, sao Mr. Con Lười lại ở đây chứ?
Cô dụi mắt mấy cái, ngẩng đầu nhìn lại, vẫn là Mr. Con Lười.
Bàn tay buông thõng bên người len lén véo vào đùi mình, người trước mắt vẫn là Mr. Con Lười đẹp trai ngời ngời, khí chất phi phàm.
Cung Ngũ trợn mắt ngoác mồm. Cô ngây người rất lâu, cuối cùng Mr. Con Lười lên tiếng trước: "Cô Cung Ngũ, thật trùng hợp."
Cô vội vàng lùi lại sau một bước, ngẩng đầu nhìn số phòng, rồi lại nhìn thẻ chìa khóa, lắp ba lắp bắp: "Xin hỏi... đây là phòng kí túc 303 đúng không?"
Mr. Con Lười còn chưa lên kịp lên tiếng, phía sau lưng anh bỗng thò ra đầu một cô gái: "Đúng thế! Đúng thế! Cô cũng ở phòng này sao?"
Unterstützen Sie Ihre Lieblingsautoren und -übersetzer bei webnovel.com