Tới nơi, vừa xuống xe là có thể thấy bia mộ liên miên, trong từng ngôi mộ đó là những người đã từng sống trên đời, nhưng chết rồi cũng chỉ còn lại tấm ảnh trên bia mộ để những người còn sống nhớ tới dung mạo của họ mà thôi.
Giữa trưa, trời nóng bức, Yến Thanh Ti bị nắng chiếu không mở nổi mắt, cây bồ ông anh trong tay cô đã rũ xuống sau khi rời khỏi đất.
Yến Thanh Ti nhìn những tấm bia nối liền không dứt kia, rồi lại ngoảnh lại nhìn Du Dực, nhưng không hề giục ông ta.
Du Dực chưa xuống xe, tay ông ta không ngừng run lên, họng ông ta như bị một cái gai dài chặn lại. Ông ta tìm Yến Thanh Ti là vì ông ta mong cô có thể cho ông một tia hi vọng cuối cùng, nhưng... nhưng...
Trên đời này, chẳng có cái gì gọi là nhân từ cả.
Ông ta cho người đi thăm dò, đã để rất nhiều người đi điều tra, nhưng ngay ngày hôm sau đã có kết quả, tất cả đều nói với người phụ nữ mà ông ta tìm bao nhiêu năm, nhung nhớ bao nhiêu năm nay đã chết.
Unterstützen Sie Ihre Lieblingsautoren und -übersetzer bei webnovel.com