Hậu điện Phật đường, Từ Diên Cung, Kinh thành nước Sở.
Tiếng mõ truyền xa, hương khói lượn lờ, đàn hương tràn ngập. Vinh thái hậu quỳ trên chiếc đệm mềm màu vàng sáng nhắm mắt gõ mõ, một tay vân vê sợi Phật châu. Trên đỉnh đầu bà có một bức tượng Phật bằng vàng tôn quý.
Rõ ràng hương khói lượn lờ vấn vít khắp Phật đường, nhưng bà vẫn không thể để tâm trí thanh tịnh thông suốt nổi. Trong lòng cứ luôn có một loại cảm giác thấp thỏm lo lắng không ngừng lan toả. Việc này khiến cả tiếng mõ lẫn nhịp điệu vần hạt châu trong tay bà đều không có quy luật, dường như còn có thêm cả chút bất an nữa.
Có tiếng chân nhẹ nhàng bước vào, Vinh thái hậu hoàn toàn thờ ơ. Lúc bà tu Phật, ngoại trừ Trác ma ma ra thì không ai được phép đến gần. Nếu không xảy ra chuyện gì lớn, Trác ma ma cũng sẽ không vào quấy rầy bà.
Trác ma ma nhìn chủ tử đang quỳ dưới tượng Phật để tu Phật, thầm thở dài một tiếng, việc này quả thật quá quan trọng.
Unterstützen Sie Ihre Lieblingsautoren und -übersetzer bei webnovel.com