"Vâng!"
Cổ Mục biết tình hình thân thể mình đã bết bát đến mức độ nào. Ông ta vốn tưởng rằng ít nhất phải mất mấy tháng mới có thể trị hết được. Nhưng đúng là không ngờ, lại chỉ cần ba lần là được. Đối với thực lực của "sư thúc tổ" trước mắt này, ông ta không khỏi bội phục thêm vài phần.
"Tình hình của ngươi hiện tại, trong khoảng thời gian ngắn là không có vấn đề gì lớn nữa. Hai lần còn lại, ta sẽ từ từ điều trị cho ngươi. Phân bộ Độc Điện này, còn có chuyện hạt sen Xích Diễm, ngươi cứ xem đó mà an bài! Dù sao ngươi là đặc sứ, ta cũng không tiện nhúng tay nữa!"
Nên lập uy thì đã lập uy, mứt táo nên phát cũng đã phát. Biết vị đặc sứ Cổ Mục trước mắt này đã hoàn toàn bội phục mình rồi, Trương Huyền cũng tạm thời không lo lắng nữa. Cuối cùng, hắn chỉ thản nhiên nói một câu, rồi ngồi vào vị trí chính giữa đại điện.
Cổ Mục gật đầu, quay đầu lại nhìn về phía đám người Liêu Huân:
"Ngoại trừ trưởng lão và phó điện chủ, những người khác đều ra ngoài!"
Unterstützen Sie Ihre Lieblingsautoren und -übersetzer bei webnovel.com