Trước đây Khương Bồng Cơ đã từng nói, đại đa số dân chúng ở thời đại này đều bị bệnh quáng gà, phần lớn Thanh Y Quân nếu không có đuốc chiếu sáng trong đêm thì gần như bằng một đám mù. Một đám mù trong mắt bộ khúc chẳng qua chỉ là cái bia sống di động mà thôi.
"Bọn chúng đi đâu rồi…"
"Tìm thấy chưa?"
"Không tìm thấy! Lũ giặc trốn mất rồi?"
"Đi tìm bên kia xem…"
"Lũ giặc ở đâu? Có tin lập tức bẩm báo."
Những tên lính của Thanh Y Quân giơ đuốc chạy tới, ánh lửa sáng rực cả một vùng đất trống, nhưng ngoài mấy trăm xác chết thì căn bản không hề phát hiện tung tích kẻ địch. Đám Thanh Y Quân hoảng hốt, phẫn nộ, đồng thời cũng không thể kiềm chế nỗi hoảng sợ đối với kẻ địch xuất quỷ nhập thần này.
Mạnh Hồn thấy từng tốp Thanh Y Quân vội vàng chạy đến, đột nhiên bật cười, ông hạ lệnh tiếp lục mai phục, lên cung, ngắm bắn.
Vút vút vút!
Trong bóng tối, những mũi tên đoạt mạng người đồng loạt phóng ra.
Unterstützen Sie Ihre Lieblingsautoren und -übersetzer bei webnovel.com