Tô Hồng càng đi, ánh sáng xung quanh lại càng tối.
Hắn không phân biệt được là vì sắc trời tối xuống, hay là càng vào sâu trong rừng, ánh sáng càng không thể chiếu lọt.
Nhưng Tô Hồng phát hiện ra một bãi đất rất đáng sợ.
Trong rừng có một loại thung lũng nhỏ, cũng có thể gọi là hố đất, càng giống như một cái hố chôn loạn, mai táng không dưới trăm ngàn thi thể con người.
Những thi thể này phần lớn chỉ còn lại một bộ xương trắng âm u, Tô Hồng dựa vào quần áo của họ mà phân biệt, mà mắt kính của Tô Hồng hôm qua đã bị rớt xuống nước mất rồi, nguyên chủ của thế giới này là một người cận thị, Tô Hồng chỉ có thể cố gắng mà híp mắt quan sát.
Nhưng sau khi quan sát cẩn thận, trong nháy mắt hắn bỗng cảm thấy ớn lạnh từ lòng bàn chân lên tới tận não.
Những thi thể này là của những người còn có ý thức bị chồng chất ở chỗ này, hơn nữa nhìn trang phục của họ, đa số đều là người của xã hội hiện đại văn minh.
Unterstützen Sie Ihre Lieblingsautoren und -übersetzer bei webnovel.com