Lần này chắn giữa Tô Hồng và Hoắc Tàng không phải là thế tục, càng không phải bia đỡ đạn.
Mà là quốc gia thiên hạ. Quốc gia còn chưa hòa bình thì Hoắc Tàng khó mà kiềm lại cơn sóng trong lòng.
Làm nam nhi, sống sênh ca vạn dặm, chết lưu nghiệp thiên thu.
Nhi nữ... Nhi nhi tình trường, cho dù có thể chiếm vị trí đầu trong lòng Hoắc Tàng thì cũng không thể chiếm hết sự chú ý của hắn.
Vì thế Tô Hồng phải đợi, hắn tự biết chính mình không thể sánh bằng Tổ Quốc, nhưng cuối cùng sẽ có một ngày, có một việc sẽ làm Hoắc Tàng biết được, nơi mà hắn an lòng cũng có thể là vòng tay Tô Hồng.
Tô Hồng không sợ phí thời gian trong vị diện.
Mãnh thú săn mồi có thể thủ cả một ngày, Tô Hồng săn một chân tâm thì sợ gì thương hải tang điền.
Mấy ngày sau, Hoắc Tàng quả thực mỗi ngày đều đến Tô viên xem hắn.
Việc này cũng mơ hồ tuyên bố với tất cả mọi người. Tô viên, ông chủ Tô và thiếu soái Hoắc quan hệ không cạn.
Unterstützen Sie Ihre Lieblingsautoren und -übersetzer bei webnovel.com