"Ọe —— "
Tô Hồng leo xuống từ trên thân Đại Hoàng, không nhịn được nữa liền phun ra, nôn hết những đồ ăn tùy tiện ăn lúc trưa trong thôn ra không còn lại gì.
Sau khi nâng người lên, Tô Hồng nghiêm mặt trắng bệch, Đại Hoàng oan ức tiến lại gần, cọ xát cánh tay Tô Hồng.
"Không sao, không trách mày..."
Là do vị nguyên chủ phú nhị đại này không chịu rèn luyện!
Lâu Kiêu đi đến từ phía sau Tô Hồng, rõ ràng còn vác không ít đồ nặng, trên lưng có một bao quân nhu cỡ nhỏ, nhưng cả người tràn trề sức sống hơn Tô Hồng rất nhiều.
"Đi vào trước, dã ngoại ban đêm không an toàn."
Không giải thích, Tô Hồng dường như bị Lâu Kiêu ôm lấy, ôm vào một nhà trọ nông thôn ——
Nông thôn! Nhà trọ!
Nếu không phải chưa dám khẳng định Lâu Kiêu có phải mục tiêu tấn công của hắn hay không, đêm nay Tô Hồng đã chuẩn bị nắm chắc tên đầu gỗ này!
Unterstützen Sie Ihre Lieblingsautoren und -übersetzer bei webnovel.com