"Không, không có vấn đề, tôi nghĩ là anh lợi hại như vậy, có thể trực tiếp nghiền nát người nữa nha."
Tô Hồng nói câu này rõ ràng là giảng hòa cho mình, bù lại câu vừa hỏi sai: "Sao anh lại không đi!", kết quả vào trong tai Daniel lại thành Tô Hồng cố ý nịnh nọt hắn.
Daniel quay đầu, ý vị thâm trường nhìn Tô Hồng: "Không sai, tôi còn lợi hại hơn."
Tô Hồng: "..."
Anh là người kia? Hỏi anh sao?
Hắn cười xấu hổ, ngồi vào một góc hẻo lánh bên trong sảnh giám sát.
Tô Hồng bất động thanh sắc chú ý căn cứ này, trong thời gian mấy tuần mà xây dựng được một căn cứ quy mô như vậy trong đống phế tích này, xem ra chủ nhân nơi này hẳn có thế lực phi phàm.
Người đi qua nơi này chủ yếu là người ngoại quốc, đột nhiên có vài gương mặt phương Đông, thấy Tô Hồng sau lưng Daniel, dù thần sắc mơ hồ hiện vẻ ghen ghét nhưng mỗi khi Tô Hồng nhìn qua thì đều dùng một vẻ mặt tươi cười đáp lại hắn.
Tô Hồng mím môi.
Unterstützen Sie Ihre Lieblingsautoren und -übersetzer bei webnovel.com