Đêm đó, mây mù che kín ánh trăng, nhiệt độ trầm thấp.
Một chàng trai tuấn tú vận sam y màu trắng đơn giản ngồi ngay ngắn ở trong thiên điện của nơi tên là "Duyệt thư phòng", trên bàn bày ra mỗi tập hồ sơ sổ sách do các trưởng lão viện mang tới.
Bên trong lư hương luồng khói trắng mờ nhạt thuận chiều chảy xuôi, lượn quanh quẩn bên người hắn.
Hắn duỗi ra những ngón tay thanh thoát như chạm ngọc, nhẹ nhàng gảy một chút, những trang sách đó liền tự động bay đến trong tay hắn, thong dong tùy ý, cử chỉ tao nhã.
Mà khuôn mặt Hòe Sương dưới bậc thang, lại không hề chớp mắt nhìn chằm chằm Tô Hồng vấn vít trong khói mì, ánh mắt cung kính hạ thấp, ẩn giấu đi nguồn khát vọng chính hắn cũng không thể miêu tả cùng giải thích rõ ràng….
Dáng vẻ của sư phụ, thật là đẹp….
Là người đẹp nhất hắn từng thấy từ nhỏ đến lớn, thậm chí so sánh với mẫu thân còn đẹp hơn…
Thê nhưng, sư phụ đẹp như vậy, đến cuối cùng cũng sẽ giết mình sao?
Unterstützen Sie Ihre Lieblingsautoren und -übersetzer bei webnovel.com