Được ngài tổng thống tự mình đi ra ngoài nghênh đón, đây đặc biệt là vinh hạnh lớn biết bao!
Nhưng mà, Mục Vân Phong lại nhíu nhíu mày: "Ôi, Cánh Hiên, ông muốn ôn chuyện cũ, vẫn là để hôm nào thôi. Hôm nay tôi đột nhiên nhớ tới có chút việc, không có cách nào tham gia bữa tiệc, đi trước một bước nhé!"
Lúc đầu ông ta không nghĩ là nói như vậy, nhưng mà, Đàm Nguyệt Như trước khi ông ta lên tiếng, hung hăng véo một cái ở trên cánh tay ông ta.
Mục Vân Phong bị đau, ở dưới ánh mắt đe doạ của bà xã đại nhân, chỉ có thể thua trận.
Phó Cánh Hiên nhăn nhăn, nhíu mày: "Vân Phong, ông có chuyện gì xảy ra? Đến cũng đến rồi, tại sao phải đi? Đây là xảy ra chuyện gì? Em dâu, em khuyên nhủ Vân Phong, chẳng lẽ còn nhớ rõ sự việc ngày đó? Chuyện này là tôi xúc động, chúng ta đi vào trong nói được không?"
Phó Cánh Hiên còn tưởng rằng, mấy người Mục Văn Phong còn ghi hận việc ngày đó ông ấy phái quân đội tới cửa cướp người.
Unterstützen Sie Ihre Lieblingsautoren und -übersetzer bei webnovel.com