Vì thực sự quá mệt mỏi nên Cố Vi Vi và Phó Hàn Tranh cứ thế chen chúc trên chiếc giường bệnh chật hẹp, cảm giác như đã ngủ được mười tiếng đồng hồ rồi vậy.
Mãi tới khi trời tối, Phó Hàn Tranh mới thức dậy.
Vì không yên tâm với kết quả kiểm tra của Cố Vi Vi, anh thận trọng rời khỏi giường bệnh, gọi điện thoại cho Hà Trì.
Hà Trì cầm báo cáo kết quả kiểm tra tới, liếc nhìn Cố Vi Vi còn đang ngủ say trên giường bệnh.
"Trong máu vẫn còn một chút thuốc, nhưng may là lượng thuốc không nhiều, không ảnh hưởng tới hệ thần kinh."
Phó Hàn Tranh lật qua xem các loại kiểm tra khác, "Không còn vấn đề gì nữa chứ?"
Hà Trì suy nghĩ một chút rồi nói, "Có lẽ là do gần đây nghỉ ngơi không tốt, bị hạ đường huyết một chút mà thôi."
Phó Hàn Tranh nghe Hà Trì nói xong, cũng yên tâm hơn một chút.
"Vậy chúng tôi về nhà trước, cậu chăm sóc cho mấy người Nguyên Sóc chu đáo một chút…"
Để cứu Vi Vi về, lần này vợ chồng bọn họ đã giúp đỡ rất nhiều.
Unterstützen Sie Ihre Lieblingsautoren und -übersetzer bei webnovel.com