Vương Bảo Nhạc vừa nói ra lời này, Lý Vô Trần lập tức đứng hình, mắt trợn to, mù mờ hết nhìn Vương Bảo Nhạc rồi lại nhìn Chu Mị, phát hiện ra cơ thể của Chu Mị vẫn bị trói buộc, không thể có phản ứng gì.
Điều này khiến Lý Vô Trần trong chốc lát không phản ứng kịp. Còn Vương Bảo Nhạc nhìn thấy dáng vẻ này của Lý Vô Trần, vẻ mặt thản nhiên, giọng nói vẫn bình tĩnh như trước, thản nhiên cất lời.
"Ta đã từng có một đạo hữu, tác phong không tốt, thích bội tình bạc nghĩa, kết quả là ngày hôm sau, hắn đã chết."
Vương Bảo Nhạc vừa nói ra lời này, Lý Vô Trần hít sâu một hơi, cũng không phải hắn không đồng ý, có thể thấy được điều này từ phản ứng dữ dội lúc trước của hắn. Chỉ là chuyện này quá đột ngột khiến hắn không kịp thích ứng. Nhưng hiện giờ chuyện đã tới nước này, Lý Vô Trần cũng không do dự nữa, hắn chắp tay vái Vương Bảo Nhạc.
"Đệ tử bằng lòng!"
Unterstützen Sie Ihre Lieblingsautoren und -übersetzer bei webnovel.com