Nghe Thẩm Trung một lần nữa nhắc đến chuyện của mình, sắc mặt của Dương Vĩ Đình lại thay đổi, nhưng bà ta cũng nhanh chóng ý thức được là Thẩm Trung chỉ dám nói mồm như thế mà thôi. Ông ta dùng chuyện này để uy hiếp mình đã mấy lần, nhưng không phải cuối cùng vẫn không nói ra đấy sao.
Tuy rằng rất sợ Thẩm Trung sẽ nói ra chuyện này trước mặt các bạn cùng lớp phổ thông, nhưng bề ngoài bà ta vẫn giả bộ cao ngạo.
Dương Vĩ Đình nhìn Thẩm Trung, dùng giọng điệu giống như khiêu khích nói: "Ông dám không! Nếu ông dám nói một câu thì đừng hòng tôi sẽ giúp ông…"
"Mẹ nó, cô nghĩ cái công ty cỏn con của chồng cô là cái thá gì? So với Công ty Tân Khải của người ta thì cái xưởng gia công nhựa của chồng cô mau đóng cửa đi là vừa!" Thẩm Trung nhìn điệu bộ của Dương Vĩ Đình như thế liền lập tức oán hận, ông ta nhổ nước bọt, nghiến răng nói với Dương Vĩ Đình.
Unterstützen Sie Ihre Lieblingsautoren und -übersetzer bei webnovel.com