Vân Trúc thích Tư Dịch vì anh giúp đỡ mình, mua kẹo và còn mua cả đồ chơi cho mình nữa.
Trẻ em trời sinh hồn nhiên, ai tốt với mình thì chúng sẽ ỷ lại vào người đó.
Vì thế, Vân Trúc chu mỏ, kể lại toàn bộ chuyện vừa xảy ra cho Tư Dịch nghe.
Trong lời nói của Vân Trúc còn xen lẫn tiếng nức nở khi bị bắt nạt.
Vừa nghe nói có người cầm pháo ném Vân Trúc và Vân Tiên, ngón tay thon dài đang cầm con cờ của Tư Dịch chợt khựng lại. Anh rút tay về, đứng lên khỏi ghế đẩu, nhấc đôi chân dài lên, bước tới trước mặt Vân Trúc.
Anh nhướng mày rồi cúi nhìn Vân Trúc, trong con ngươi ánh lên vẻ giận dữ.
"Ai ném pháo hai em?" Yên lặng vài giây, Tư Dịch mới hỏi.
Đúng lúc ấy, Cát Quân Kiến thấy bàn tay cầm quân cờ đang đánh dở của Tư Dịch dừng lại. Ông nhàm chán bưng ly trà lên, đang thổi hai hơi, định uống thì nghe thấy câu hỏi của Tư Dịch, thiếu chút nữa ông đã bị sặc nước trà trong cổ họng.
Unterstützen Sie Ihre Lieblingsautoren und -übersetzer bei webnovel.com