Thấy ông nội Trương Khâm cầm cuốc dẫn một đám người sắp tới gần, mẹ Lữ lại thuận thể đẩy Vân Tiên và Lữ Phi Yến một cái.
Vân Tiên híp mắt, kết hợp với chuyện trước đó, bao gồm những chuyện mà Lữ Phi Yến đã kể về những gì mình đã trải qua, Vân Tiên đã có thể đoán ra tình hình hiện tại.
Thấy mẹ Lữ đẩy Lữ Phi Yến cũng không quên đẩy mình, hai mắt Vân Tiên sáng lên, cô cũng không ngờ mẹ Lữ sẽ che chở cho cả mình.
Nhưng nhân phẩm của Lữ Phi Yến là được di truyền từ ba mẹ mình, nhân phẩm cô ấy tốt thì tất nhiên nhân cách của mẹ Lữ cũng không tệ.
"Mẹ!" Lữ Phi Yến hét lên một tiếng, khi cô ấy thét lên, Vân Tiên đã ra tay.
Khoảnh khắc mẹ Lữ đẩy mình và Lữ Phi Yến ra, Vân Tiên trở tay, đôi tay trắng ngần sạch sẽ như thân rắn quấn vòng lên cánh tay mẹ Lữ, dùng sức kéo mẹ Lữ tới chỗ mình.
Cùng lúc đó, Vân Tiên xoay người, đứng ngay vị trí vừa nãy của mẹ Lữ.
Vừa đổi vị trí xong, cái cuốc của ông nội Trương Khâm đã bổ tới ngay trước mặt.
Unterstützen Sie Ihre Lieblingsautoren und -übersetzer bei webnovel.com