Ông ta lo lắng nói: "Khiếu Thiên, hay là bây giờ con về hầm ngầm trước đi, đợi đến mai xem bệnh có tái phát nữa không. Nếu cách chữa của Hề thần y cũng để lại di chứng giống Chỉ Hi tiên tử thì sao?"
Thế nhưng Gia Cát Khiếu Thiên lại kiên quyết lắc đầu: "Cha, không giống nhau đâu. Sau khi Chỉ Hi tiên tử trị liệu cho con, tuy con vẫn có thể phơi nắng nhưng ánh mặt trời không làm con cảm thấy gần gũi. Thậm chí phơi một lúc trong lòng con vẫn có cảm giác bức bách khó chịu."
"Nhưng mà Hề thần y lại không như vậy. Sau khi cậu ấy cho con uống Vân Tủy đan, con thấy ánh mặt trời rất thoải mái, ngay cả nỗi thèm thuồng máu thịt tươi tiềm tàng trong cơ thể từ nhỏ đến lớn cũng hoàn toàn biến mất. Cha, con biết là bây giờ cơ thể con đã thực sự khỏi hẳn rồi!"
Những lời này của Gia Cát Khiếu Thiên vô cùng chân thành cảm động, nhưng lọt vào tai Lục Chỉ Hi thì chẳng khác nào đang tát thẳng vào mặt cô ta.
Unterstützen Sie Ihre Lieblingsautoren und -übersetzer bei webnovel.com