Hột Khê quắc mắt trợn trừng nhìn người đàn ông trước mặt, cô muốn giãy giụa, nhưng ngoại trừ việc càng khiến cho âm linh ăn mòn kinh mạch đan điền trong cơ thể ra thì chẳng thể làm được gì khác.
Hốc mắt cô như muốn nứt toạc ra, hai mắt hằn tơ máu, "Phụng Vân Cảnh! Ngươi có bản lĩnh thì giết ta đi, nếu không, nhất định có một ngày ta băm vằm ngươi thành trăm ngàn mảnh, khiến ngươi phải trả cái giá đắt gấp trăm ngàn lần cho những việc ngươi đã làm hôm nay."
Phụng Vân Cảnh nhìn thấy đôi má càng ửng hồng vì tức giận của Hột Khê như màu hồng đào nhẹ nhàng phủ lên làn da bóng loáng như ngọc thạch. Hắn dịu dàng vuốt ve gương mặt Hột Khê, bật ra tiếng cười trầm khàn: "Giết nàng à? Làm sao ta nỡ! Hề Nguyệt, nàng biết không, nàng càng tức giận, khuôn mặt sẽ càng trở nên quyến rũ, khiến ta càng khao khát được chiếm lấy nàng."
Dứt lời, bàn tay hắn nắm lấy vạt áo của Hột Khê, định xé rách lớp áo cuối cùng này.
Unterstützen Sie Ihre Lieblingsautoren und -übersetzer bei webnovel.com