Nghe Hột Khê nói thế, trong mắt ả chợt lóe lên vẻ giận dữ, nhưng ngay sau đó viền mắt lấp lánh ánh lệ, kéo tay áo Nam Cung Dục, dáng vẻ tựa như phải chịu vô vàn uất ức, cắn môi nói: "Tình cảm của Hề công tử và Cốc thiếu chủ tốt thật đó. Ta vốn nghe nói Cốc Lưu Phong là người ngang tàng, kiêu ngạo, trước giờ luôn độc lai độc vãng, thế mà hôm nay lại vì Hề công tử mà đối địch với ta, tình nghĩa của hai người thật khiến người khác ngưỡng mộ. Có điều nếu đã như thế thì ta cũng nể mặt Hề công tử không so đo với Cốc Lưu Phong nữa. Hai người mau đi đi, mau đi đi nhân lúc Dục ca ca chưa nổi giận. Hãy yên tâm, ta nhất định sẽ cố hết sức khuyên can Dục ca ca."
Ả khéo léo nói xong, ánh mắt Phụng Liên Ảnh lại toát lên vẻ kiêu ngạo khiêu khích. Ánh mắt lạnh lẽo khi nhìn Hột Khê thoắt cái biến mất, đến khi quay sang Nam Cung Dục đã biến thành yếu ớt, lương thiện.
Unterstützen Sie Ihre Lieblingsautoren und -übersetzer bei webnovel.com