"Một người không quan trọng mà thôi." Sắc mặt Kỷ Dạ Bạch đã trở lại như bình thường, cho cô một câu trả lời bâng quơ như đây là chuyện chẳng có gì đáng quan tâm, sau đó hắn chuyển sang chủ đề khác, "Sắp tới sinh nhật của anh rồi, em chuẩn bị quà cho anh chưa đó?"
Ninh Hề Nhi càu nhàu, "Quà chủ yếu là tấm lòng, do người tặng quà tự nguyện chuẩn bị, làm gì có kiểu đòi quà như anh?"
Kỷ Dạ Bạch ôm lấy cổ cô uy hiếp, "Em mà không chuẩn bị là sẽ chết chắc với anh! Ninh Heo, xào hấp chiên nướng, em tính bày sẵn món gì cho anh ăn đây?"
"Ưm… Tên chết tiệt! Thả em ra!"
Kỷ Dạ Bạch sao có thể dễ dàng thả cô ra như thế, hai người lăn lộn một trận trong xe.
Khi về tới nhà họ Kỷ, Ninh Hề Nhi thấy còn sớm bèn hẹn Du Nhiên đi lấy quà đã đặt trước cho Kỷ Dạ Bạch.
Tại trung tâm thương mại.
Hai người mua trà sữa, sau đó vừa đi dạo vừa uống.
"Không ngờ cái đứa tay chân vụng về như cậu lại có thể tự tay làm quà cho Kỷ Dạ Bạch."
Unterstützen Sie Ihre Lieblingsautoren und -übersetzer bei webnovel.com