Ngồi trên xe, Hoắc Vi Vũ ngẩn người tựa bên cửa sổ.
Càng nghĩ cô càng thấy bất an. Nét mặt Thừa Ân có gì đó không ổn.
Cô nhìn hai tên đàn ông cao to ngồi ở ghế trước, hỏi: "Sếp của các anh sẽ không làm hại Thừa Ân chứ?"
"Ông chủ của chúng tôi rất yêu cậu ấy." Người đàn ông ngồi ở ghế lái phụ nói tiếng Trung không rành mạch lắm.
Hoắc Vi Vũ biết, thực ra Thừa Ân cũng rất yêu người đàn ông bí ẩn kia, cho nên bao năm nay vẫn một mình lẻ bóng.
"Các anh có biết vì sao lúc trước họ lại chia tay không?" Hoắc Vi Vũ thuận miệng hỏi.
"Ông chủ của chúng tôi tưởng mình bị nhiễm bệnh AIDS nên mới đưa anh cô về nước. Nhưng sau đấy ngài ấy mới phát hiện mình không nhiễm bệnh." Người ngồi ghế lái phụ giải thích.
Chuyện mình còn chưa lo xong, cô lại càng không có quyền nói gì về chuyện tình cảm của người khác.
Unterstützen Sie Ihre Lieblingsautoren und -übersetzer bei webnovel.com