Uyển Đậu không chịu yếu thế: "Vì sao tôi không được ở lại đây? Tôi ở đâu cần phải có sự cho phép của cô Ôn đây à?"
Ôn Thi Vũ đã điều tra thông tin về Uyển Đậu rồi. Cô ta có hiểu biết sơ bộ về cô, cũng biết tên cô là gì. Ôn Thi Vũ hừ lạnh: "Cô Uyển Đậu, cô có thể tự biết mình hơn được không. Cô có tư cách gì mà ngồi trong phòng làm việc của Thần Quang?"
"Tôi có tư cách gì hay không thì phải do chủ nhân phòng làm việc này quyết định. Không đến lượt người như cô nói lung tung."
"Cô…"
Ôn Thi Vũ bị cô chọc tức.
Ôn Thi Vũ tự khuyên mình phải bình tĩnh lại. Cô ta nghĩ đây là phòng làm việc của Mộc Thần Quang, nếu cô ta lỡ mồm nói ra điều gì mà để cậu ta nghe được, thì e là không ổn. Đôi mắt Ôn Thi Vũ lóe lên vẻ mưu mô. Cô ta nói: "Cô Uyển Đậu, cô ra đây với tôi một lát, tôi có chuyện muốn nói."
Uyển Đậu hỏi lại: "Có chuyện gì mà không thể nói luôn tại đây?"
"Chuyện về ba ruột của cô, cô có muốn nghe hay không?"
Unterstützen Sie Ihre Lieblingsautoren und -übersetzer bei webnovel.com