Tiêu Vũ Thiên vốn đã tủi thân, bây giờ còn bị trách mắng thì thật sự không nhịn được nữa, quát lên với Tiêu Lan: "Cô tưởng cháu muốn vậy sao? Là hắn lừa cháu, bị cháu bắt tại trận! Cũng là hắn chủ động đòi chia tay! Cô cảm thấy cháu còn có thể quỳ xuống cầu xin loại người rác rưởi như hắn nữa sao?"
Tiêu Lan nghe những lời này thì sửng sốt. Sau khi biết được nguyên nhân, bà cũng không chỉ trích gì nữa: "Chẳng phải cô cũng chỉ suy nghĩ cho cái nhà này thôi sao? Bây giờ phải làm sao đây? Nếu không, cháu đi gặp Chủ tịch hội đồng quản trị của Tập đoàn Lợi Thành đi? Chỉ cần có thể làm cho Lợi Thành thu lại dự án, có lẽ công ty nhà họ Tiêu chúng ta sẽ không bị thu mua nữa, vẫn còn có cách cứu vãn. Cháu cứ suy nghĩ thật kỹ đi. Nếu như cháu quyết định, cô có thể liên hệ với đối phương giúp cháu."
Tiêu Vũ Thiên không nói gì. Cô đã sớm biết Lý Đại Thành có ý với mình. Từ lúc cô và ba cùng tham gia một bữa tiệc thương mại và gặp được gã, gã đã để mắt tới cô.
Unterstützen Sie Ihre Lieblingsautoren und -übersetzer bei webnovel.com