Ninh Lạc Tiêu phun luôn ngụm trà đang uống dở ra ngoài. Cô ta vội vàng lấy giấy lau: "Xin lỗi."
Bạch Ngạn Xuyên còn nói thêm: "Không sao đâu. Em họ tôi tên là Bạch Phạm, không phải cơm trắng, cơm chùa gì cả. Cậu ấy họ Bạch, mẹ thì họ Phạm nên mới đặt tên như vậy."
"Vâng. Chào anh Bạch."
Hoắc Tam Nghiên và Ninh Lạc Tiêu cùng chào hỏi Bạch Phạm.
Một lát sau, nhân viên phục vụ mang đồ ăn của họ ra. Trong lúc bốn người ăn cơm, Hoắc Tam Nghiên và Bạch Ngạn Xuyên nói chuyện khá hợp. Thỉnh thoảng, Ninh Lạc Tiêu lại nhìn trộm Bạch Ngạn Xuyên một cái, nhưng cô ta cũng để ý thấy Bạch Phạm luôn nhìn chằm chằm vào mình. Ánh mắt anh ta lộ rõ sự yêu thích.
Hơn nữa, anh ta quá ân cần, làm người ta thấy rất khó chịu. Ninh Lạc Tiêu chỉ có thể tránh né ánh mắt nhiệt tình ấy, vờ như không biết gì.
Hoắc Tam Nghiên đang bận dò hỏi lịch trình của Bạch Ngạn Xuyên: "Gần đây anh có bận việc gì không?"
Unterstützen Sie Ihre Lieblingsautoren und -übersetzer bei webnovel.com