Nhìn thấy cô đau lòng, anh cũng không biết nên làm thế nào mới có thể an ủi được cô.
Trong gương xuất hiện người đàn ông đẹp trai, anh từ phía sau nhẹ nhàng ôm cô, vành tai và mái tóc chạm nhau: "Cảnh Hi, em đừng đau lòng nữa. Em có biết anh đã chờ đợi ngày này bao lâu không? Bây giờ em đã trở về, cuối cùng cũng trở về thật rồi!"
Nước mắt Cảnh Hi lại càng rơi nhiều hơn, cô khổ sở nhắm mắt lại: "Vân Thâm, em không thể tin được. Em cứ có cảm giác như mình đang nằm mơ vậy."
"Em không nằm mơ, em thật sự đã trở về rồi. Cảnh Hi, em sẽ ở cùng anh và con của chúng ta, cả bé cưng trong bụng nữa. Cả nhà chúng ta cuối cùng cũng đã đoàn tụ. Nếu như các con biết được em chính là mẹ ruột của chúng, chúng nhất định sẽ rất vui mừng, rất hạnh phúc."
Hoắc Vân Thâm không ngừng an ủi cô, hôn cô, vuốt ve cơ thể, hôn khô từng giọt nước mắt của cô.
Unterstützen Sie Ihre Lieblingsautoren und -übersetzer bei webnovel.com