"A… Lâu đài của mình… hu hu hu…"
Anh Bảo vừa nhìn thấy tòa lâu đài xinh đẹp bị phá nát liền đau lòng bật khóc thành tiếng.
Hứa Hi Ngôn và Hoắc Vân Thâm nghe thấy tiếng con khóc, vội vàng chạy tới xem sao.
Đường Diệc Sâm thấy con trai mình làm cho Anh Bảo khóc, chưa rõ sự tình thế nào đã mắng: "Phi Mặc, không phải là bảo con đưa em đi chơi sao? Tại sao con lại làm em khóc hả?"
Đường Phi Mặc vô tội nói: "Ba ơi, con không có làm cho em khóc, tại quả bóng đáng ghét này làm hỏng tòa lâu đài của bọn con."
Đúng lúc đó có một chú chạy tới nhặt quả bóng. Chú ấy phát hiện ra bóng của mình đã làm hỏng tòa lâu đài cát của bọn trẻ, làm cho một đứa bật khóc thì lập tức xin lỗi.
Đợi chú ấy đi rồi, Phi Mặc chạy qua dỗ Anh Bảo: "Anh Đào đừng khóc nữa! Anh sẽ xây lại một tòa lâu dài khác to hơn cho em, để em trở thành công chúa tuyệt nhất trên thế giới, được không?"
Anh Bảo bị Phi Mặc chọc cười, trên mặt vẫn còn nước mắt nhưng vẫn gật đầu đồng ý.
Unterstützen Sie Ihre Lieblingsautoren und -übersetzer bei webnovel.com