Hứa Hi Ngôn dạo qua một vòng trong phòng, cuối cùng cầm tấm hình của Anh Bảo lên, dùng ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn của con gái: "Haiz, đáng tiếc nhất là con gái không có ở đây. Em nhớ con quá. Không biết con bé ở nhà như thế nào rồi nhỉ?"
"Yên tâm, không có việc gì đâu. Anh đã phái người bảo vệ con bé thật tốt rồi."
Hoắc Vân Thâm đi tới, ôm lấy bờ vai của vợ mình. Cả hai cùng nhau ngắm nhìn bức ảnh cô con gái của họ.
"Vốn dĩ muốn quay ngoại cảnh xong rồi chạy về tổ chức sinh nhật với con bé. Xem ra kế hoạch lại bị hỏng nữa rồi."
Lần này Hứa Hi Ngôn quay ngoại cảnh không thể quay xong nhanh như vậy. Có lẽ cô phải nán lại đây thêm vài ngày nữa.
"Anh sẽ giải thích rõ ràng với con bé, em không cần lo lắng."
Hoắc Vân Thâm hiểu tâm trạng của vợ mình. Trên thực tế anh đã sắp xếp xong hết rồi, đến lúc đó sẽ cho cô một điều ngạc nhiên.
"Ừ, em mệt quá đi... Thật không muốn nhúc nhích chút nào!"
Unterstützen Sie Ihre Lieblingsautoren und -übersetzer bei webnovel.com