Từ giọng điệu của Phong Lăng, Lệ Nam Hành nghe ra được vài ý tứ khiêu khích, hoặc có lẽ cũng không phải là khiêu khích, nhưng ít nhất thì trong lòng cô đang rất bình thản, không cảm thấy chỗ này có gì là khắc nghiệt mà ngược lại còn thấy vô cùng thoải mái.
Anh nghiêng mặt, lạnh lùng liếc cô một cái.
Vốn dĩ Phong Lăng đã thấp hơn anh, lúc này cô lại còn mặc chiếc áo khoác vừa to, vừa dày, phồng lên chẳng khác gì một chú gấu đen mặc đồ của phi hành gia, những lời nói châm chọc đến bên miệng cuối cùng lại biến thành: "Tôi mài mòn nhuệ khí của cậu làm gì? Mỗi thành viên bước ra từ căn cứ XI đều nên mang trên mình sự hăng hái của căn cứ, không cần thiết phải mài cùn sự gai góc của bản thân."
Phong Lăng không nói gì, chỉ nhìn ra phía sau mình, muốn thúc giục anh về ăn thịt nướng.
Unterstützen Sie Ihre Lieblingsautoren und -übersetzer bei webnovel.com