Phong Lăng cưỡng ép đưa Quý Noãn lên chiếc xe việt dã màu đen đang đỗ cách đó không xa. Vừa mở cửa, đột nhiên bên kia vang lên một âm thanh, nghe như tiếng cửa xe biến dạng đã được cạy mở thành công.
Nghe thấy tiếng động này, Quý Noãn khựng người lại, nhìn về hướng phát ra âm thanh, toan xoay người trở về.
"Quý Noãn, cô đừng qua đó!"
"Mặc Cảnh Thâm đang ở trong đấy, tôi nghe thấy tiếng bọn họ cạy mở cửa xe…"
Phong Lăng kéo cô lại, không cho cô chạy trở về.
Hiện giờ dưới tình huống đó, phỏng chừng khắp người ông Mặc đều là máu. Nếu Quý Noãn qua đấy trong trạng thái này, đoán chừng cô sẽ bị đả kích không nhỏ.
"Phong Lăng, cô để tôi qua đó đi."
"Quý Noãn!"
"Tôi xin cô…" Rốt cuộc Quý Noãn không nhịn được nữa, nấc nghẹn, nước mắt rơi từng giọt lăn dọc theo khuôn mặt nhếch nhác dính đầy máu, cố chấp nhìn về hướng kia: "Để tôi nhìn anh ấy một tí thôi… Tôi phải nhìn thấy anh ấy…"
Unterstützen Sie Ihre Lieblingsautoren und -übersetzer bei webnovel.com