Bụng của Ngô Hiểu Tuyết đã to lên rõ ràng rồi, mặc dù cô ta đã mặc quần áo kiểu Hàn Quốc rộng thùng thình rồi nhưng vẫn có thể thấy bụng dưới hơi gồ lên.
"Cô về rồi à?" Thấy Hoắc Miên, Ngô Hiểu Tuyết cũng chỉ lạnh nhạt hỏi thăm.
Không hề nhiệt tình, nhưng tuyệt đối không phải là vẻ châm chọc khiêu khích trước kia.
"Ừ." Hoắc Miên gật đầu.
"Y tá trưởng, chị đi theo dõi sản phụ ở phòng số ba đi, cô ấy đã ra máu rồi nhưng tử cung còn chưa mở, cô ấy vẫn kiên quyết muốn sinh thường, nhưng một khi nước ối bị vỡ thì hãy lập tức đẩy cô ấy vào phòng phẫu thuật."
"Vâng, bác sĩ Ngô." Y tá trưởng gật đầu.
Ngô Hiểu Tuyết nhìn thoáng qua Hoắc Miên, sau đó chậm rãi nói: "Chúng ta vào tâm sự đi."
Thấy Ngô Hiểu Tuyết nói chuyện bình tĩnh ôn hòa với Hoắc Miên như vậy, tất cả các đồng nghiệp đều giật mình…
Unterstützen Sie Ihre Lieblingsautoren und -übersetzer bei webnovel.com