"Ta chưa hỏi câu nào hết nhé! Ngài phải cho ta cơ hội được nói chứ!" Chẳng biết tại sao Tống Thư Hàng lại cảm thấy bản thân cáu gắt hẳn lên.
Hơn nữa ngài biết độc tâm thuật kia mà? Lúc này nghiêm túc độc tâm rồi trả lời không được sao?
Trên người vị đại sư màu vàng này ắt hẳn có bản lĩnh làm người ta trở nên cáu gắt.
Chỉ cần nói với hắn mấy câu thôi, cảm xúc trong người đã dao động cực cao như ngồi tên lửa, ngay cả đạo tâm mạnh mẽ cũng không đè xuống được.
Tống Thư Hàng cố gắng điều chỉnh cảm xúc của bản thân. Khi giao tiếp với kiểu người này, không được để đối phương dẫn dắt đề tài, phải nắm giữ quyền chủ động nói chuyện.
Tống Thư Hàng khá giàu kinh nghiệm ở phương diện này.
"Đại sư, ta phải làm thế nào mới ra khỏi nơi này được?" Hắn hỏi thẳng vào vấn đề.
Không thể nói vòng vo, nếu vòng vo với vị đại sư màu vàng này thì không biết đề tài sẽ bị kéo đi đâu, vậy nên nhất định phải đi thẳng vào vấn đề.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com