Vị thiếu nữ này cũng cưỡng ép mở đường hầm không gian ra bên trong Nho môn, nhưng lúc cô ta mở đường hầm ra thì trông có vẻ khá nhẹ nhàng thoải mái.
Thiếu nữ váy đen duỗi lưng một cái, trên eo đeo một viên minh châu sáng lấp lánh cỡ quả trứng bồ câu, đây nhất định là một bảo vật vô giá.
"Cuối cùng thì ngươi cũng tới rồi Sở đạo hữu."
Tà ma gấu cười ha ha một tiếng rồi nói:
"Xin đạo hữu giúp ta một tay, chúng ta hãy hợp sức tiêu diệt hết mấy tên này nào. Mặc dù chỉ là mấy con bọ bát phẩm mà thôi, nhưng lúc diệt bọ thì mới thấy bọn chúng cũng hơi cấn tay đấy."
Tống Thư Hàng núp trong tay phải vẫn còn đang bay về sau khi bị "Người khổng lồ sắt thép" phóng ra ngoài:
"..."
Tên đại lão lần trước dám nói với ta như vậy đã bị ta chơi nổ luôn đấy nhé!
"Ha ha ha."
Thiếu nữ váy đen cười nhẹ một tiếng, cô giơ tay hất mái tóc dài đến đầu gối của mình tung bay, đoạn nói:
Support your favorite authors and translators in webnovel.com