Đến rồi đến rồi, tuyên ngôn con rệp của đại lão Ma môn.
Hai mắt mỹ nhân rắn công đức sáng lên, vừa lúc cô có một câu thoại rất phù hợp để đáp lại tuyên ngôn kiểu này, cô lập tức há miệng đáp trả:
"Con rệp như người trông vậy mà bóp cũng cấn tay đấy!"
Cô dùng một giọng nam ngông cuồng đọc ra lời thoại ngạo mạn.
Về phần Tạo Hóa Tiên Tử, cô cũng đọc ra lời thoại tương tự hơn nữa gần như là đọc đồng thanh với mỹ nhân rắn, nhưng cô dùng chính giọng của mình để đọc.
Nam nữ hợp xướng, phối hợp không chê vào đâu được.
Ở phía đối diện, thể hợp thành của ý chí trù tâm Ma môn đần mặt ra.
Tống Thư Hàng vội xua tay nói:
"Khoan đã hai vị tiên tử, câu thoại đáp lại này không hợp, câu thoại này có nghĩa đang mắng ta là con rệp."
Hai vị tiên tử nhìn nhau, một người nghiêng đầu qua trái, một người nghiêng đầu qua phải.
Tống Thư Hàng thở dài, các cô đáng yêu như vậy, ta còn nói gì được nữa?
Hắn nhìn về phía ý chí trù tâm Ma môn:
Support your favorite authors and translators in webnovel.com