Trong nháy mắt khi đầu ngón tay của hai người chạm vào nhau, sắc mặt Tống Thư Hàng bỗng nhiên biến đổi.
Chết dở rồi!
"Đến rồi, lại sắp đến nữa rồi!"
Tống Thư Hàng lẩm bẩm.
Loại cảm giác này lại sắp đến, có muốn ngừng cũng không được. Đây là cảm giác khi Giám định thuật khởi động!
Diệp sư tỷ mở to hai mắt, nhìn Tống Thư Hàng đột nhiên như lên cơn điên với vẻ mặt khó hiểu.
"Diệp sư tỷ, mau tránh ra!"
Tống Thư Hàng kêu lên.
Nhưng, Diệp sư tỷ còn chưa kịp tránh, thì máu tươi trên người Tống Thư Hàng đã phun ra như suối! Hơn nữa lần này, máu tươi bắn ra còn dữ dội hơn cả lần trước!
Diệp sư tỷ nhẹ nhàng vung tay lên, máu tươi bắn về phía cô bị một lá chắn vô hình ngăn cản.
"Chết tiệt, đau quá!"
Tống Thư Hàng hạ giọng, cố gắng kiềm chế tiếng kêu thảm thiết nằm yên trong cổ họng.
Nhưng ngay sau đó, miệng hắn lại không ngừng nôn ra máu tươi:
"Ọe."
Support your favorite authors and translators in webnovel.com