Tống Thư Hàng:
"Ha ha ha, đúng đấy mẹ. Tống Bạch thú vị lắm, ngày hôm qua cậu ta mệt quá nên mới không kịp phát huy bản tính hài hước của cậu ta thôi!"
Đúng vậy... Bạch tiền bối thú vị lắm... Hắn có thể dở máy móc, có thể ngã lún đất, còn có thể bay ra vũ trụ nữa! Vừa thú vị lại kích thích, khiến cho người ta khóc ròng luôn.
"Mấy đứa vào phòng ăn ngồi đi, mẹđi nấu sủi cảo cho."
Mẹ Tống cười nói.
"Dạ!"
Tống Thư Hàng kéo Bạch tiền bối đang ùù cạc cạc chẳng hiểu mô tê gìđi về phía phòng ăn.
Sau khi ăn sáng xong, Tống Thư Hàng lại nói với mẹ Tống là mình muốn đi núi Ngọc Ngư chơi.
Sau đó, hắn dẫn Bạch tiền bối xuống lầu cùng.
Nhà Thư Hàng cách núi Ngọc Ngư không xa, đi chừng sáu trạm xe bus là tới rồi.
Từ lần trước đưa Bạch tiền bối ngồi xe bus xong thì hắn đã quyết định sẽ không bao giờđưa Bạch tiền bối ngồi xe bus nữa.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com