webnovel

Chương 8: Vân Hỏa Bạo Ấn

Cả đám Lâm Vũ tiếp tục đi vào bên trong động, chỉ thấy thẳng một đường vậy mà không có một chút nguy hiểm nào.

Thấy bầu không khí có chút quái dị, Lực Hùng không nhịn được đành lên tiếng:

"Tiểu Vũ, sao lại chọn đi lối này chẳng lẽ có thứ gì ở trong này sao?"

"Ừm?? Ta cảm thấy nơi này có chỗ tốt" Lâm Vũ có chút suy tư nói vẫn tiếp tục đi về phía trước.

"Ồ! sao Tiểu Vũ đệ lại cảm thấy vậy, phải chăng đã từng đến đây?" Địa Mục một mặt cười cười hỏi.

"Ha ha, trực giác mách bảo thôi" Lâm Vũ nhún vai cười.

Lực Hùng và Địa Mục hai mắt nhìn nhau, sao chúng ta không có cảm giác như vậy, dù hai người tò mò đến cực điểm nhưng vẫn đi theo sau.

...

Đám người vừa đi vừa trò chuyện, rất nhanh trước mắt họ xuất hiện một cánh cửa bằng đá khổng lồ đang đóng kín, cả bọn nhìn nhau gật đầu, hợp sức đẩy cánh cửa.

Cánh cửa vừa mở ra, đột ngột có một đám khói đen từ bên trong bay vụt qua mặt đám người, thậm chí ngay cả Lâm Vũ cũng không thể theo kịp tốc độ của luồng khói đen kia.

"Hình như có gì vừa lao ra phải không hay là ta nhìn nhầm" Lực Hùng lúc này mới hoàn hồn quay sang nói với Lâm Vũ cùng Địa Mục.

"Không a! Lực huynh nhìn gì sao, ta đâu có thấy gì" Địa Mục một mặt ngu ngơ nói, hình như hắn cũng chẳng biết chuyện gì vừa diễn ra.

"Thôi bỏ qua chuyện đó đi, chúng ta vào trong thôi" Mặt ngoài thì tỏ ra bình thản nhưng trong lòng Lâm Vũ âm thầm đề phòng.

Hai người Lực Hùng nghe vậy cũng đành gác lại chuyện vừa nãy bắt đầu đi vào bên trong.

Đi vào trong Lâm Vũ cẩn thận kích hoạt Thấu Thị Vạn Lý đến cực hạn rốt cuộc nhìn thấy một bức tường lửa khổng lồ ở trước mặt, nhiệt độ tỏ ra khiến ba người mồ hôi ướt đẫm.

"Đây là Ly Hỏa Trận, một loại trận pháp, nó có thể cách ly hỏa diễm" Lâm Vũ nhận ra trận pháp này nói.

"Mặc dù có trận pháp cách ly nhưng nhiệt độ bên trong truyền ra lại kinh khủng như vậy, chứng tỏ hỏa diễm bên trong mạnh mẽ vô cùng" Đám người sắc mặt ngưng trọng.

"Đây chắc là một loại khảo nghiệm của chủ nhân động phủ" Lực thúc lẩm bẩm.

"Có lẽ là vậy, đã là khảo nghiệm thì chắc sẽ có cách phá giải" Địa Mục cũng lên tiếng đồng ý nói.

"Nguyệt Nhi, có cách nào vượt qua khảo nghiệm không?" Lâm Vũ âm thầm hỏi.

"Cách đương nhiên là có, hơn nữa còn rất đơn giản, bất quá công tử phải dựa vào chính mình, Nguyệt Nhi không thể giúp được công tử"

Nguyệt Nhi có chút áy náy nói, nàng chỉ đại diện hệ thống, quyền hạn chỉ ở mức cung cấp kiến thức cho Lâm Vũ mà thôi, các loại khảo nghiệm như thế cần tự bản thân hắn giải quyết.

"Không có sao, ta đã sai rồi!" Lâm Vũ nhận lỗi nói, lời nói của Nguyệt Nhi làm choàng tỉnh hắn, quả thật hắn quá mức dựa dẫm vào nàng, đối với người có tham vọng đứng đầu như hắn không tốt chút nào.

Lấy lại bình tĩnh, Lâm Vũ cẩn thận kích hoạt Vạn Huyết Luân Hồi Nhãn, quan sát kỹ lưỡng tình huống phía trước.

Hồi lâu sau, sắc mặt hắn dần trở nên khó coi, bởi vì đã quan sát khắp ngõ ngách trên dưới nhưng chỉ thấy toàn là một biển lửa, hỏa diễm cuồn cuộn không hề có dấu hiệu suy giảm, ngay cả chỗ đặt chân cũng không có chứ đừng nói đến việc tìm đường.

Hai người Lực thúc cũng nghiêm túc trầm tư, bọn hắn không có tầm mắt rộng như Lâm Vũ, tuy nhiên vẫn nhận thấy đây là tình huống khó khăn.

"Có lẽ nên dừng tại đây"

Lực thúc đột nhiên quay sang mỉm cười nói, hắn làm người hảo sảng, cầm lên được thì bỏ xuống được, nhận ra bản thân đối với tình huống này hoàn toàn không có cách, quyết định từ bỏ, dù sao lần này không những hoàn thành nhiệm vụ mà còn đạt được Hoàng cấp thượng phẩm Vũ kỹ là niềm vui ngoài ý muốn, rất không tệ rồi.

"Tiểu Vũ, mặc dù ngươi đã che dấu nhưng ta vẫn nhận ra ngươi thân phận không tầm thường, Lực thúc hy vọng ngươi có thể vượt qua khảo nghiệm" Lực thúc hướng Lâm Vũ cười nói, đưa tay vỗ vỗ vai Lâm Vũ như động viên hắn.

"Địa Mục, dù ta và ngươi chỉ mới cùng nhau gặp nhưng ta tin tưởng ngươi, giúp ta đưa Tiểu Vũ ra khỏi Hắc Mộc lâm, về phần Vũ kỹ ta cảm thấy các ngươi có lẽ chướng mắt nên không lấy ra, haha" Lực thúc quay sang nói với bọn hắn dặn dò.

"Vâng, Lực thúc ngươi đi thong thả"

Nhìn nam tử trung niên hàm hậu phóng khoáng, Lâm Vũ lễ phép nói, trong mắt hiện lên tia kính trọng, có lẽ so về thực lực Lực thúc sẽ không thể thắng hắn nếu chiến đấu, tuy nhiên cách làm người của Lực thúc lại khiến hắn kính trọng vô cùng.

Lâm Vũ âm thầm cảm thán, Lực thúc khiến hắn nhớ đến cha mẹ nuôi ở kiếp trước.

Lời hứa ngàn vàng, tự do phóng khoáng.

Lực thúc trước khi đi vẫn nhớ đến giao ước ban đầu mặc dù không thể đưa hắn ra khỏi Hắc Mộc lâm nhưng vẫn dặn dò Địa Mục, hắn xem Địa Mục như thành viên trong đoàn, phân công Địa Mục đưa Lâm Vũ ra khỏi cũng không trái nguyên tắc của hắn.

Nhìn bóng lưng của Lực dần khuất xa, Lâm Vũ thầm nghĩ trong lòng: "Chỉ là một giới tán tu lại có tấm lòng như vậy, so với Lâm Thiên Hành và Lâm Viễn thân phận hiển hách, cao cao tại thượng tốt hơn nhiều"

"Được rồi, chúng ta cũng nên nghĩ cách vượt qua ải này đi" Địa Mục từ tốn nói.

...

"Không thể dùng linh lực bảo hộ được, nhiệt độ bên trong khủng bố vô cùng, hơn nữa bên trong rộng lớn vô cùng, linh lực sớm muộn cũng sẽ cạn kiệt đến lúc đó chết chắc" Địa Mục quan sát kỹ lưỡng, biện pháp thông thường không thể vượt qua được tầng lửa này.

Lúc này, Lâm Vũ đột nhiên nghiêm túc nói: "Địa huynh có thể tin tưởng ta không?"

"Ngươi có cách?" Địa Mục lập tức quay sang nhìn hắn.

"Không dám chắc 100%, nhưng đã lỡ đến đây rồi ta không muốn về tay không" Lâm Vũ bình tĩnh nói.

"Có thể thử xem" Địa Mục ngay lập tức đồng ý thử.

Bất quá vừa dứt câu đã thấy Lâm Vũ một thân một mình dứt khoát đi vào biển lửa, mặc kệ hắn đang hai mắt trợn tròn miệng hé lớn vô cùng bất ngờ.

Rất nhanh, bóng lưng hắn bị bao phủ bởi vô tận hỏa diễm, không có một tia âm thanh.

Mà hắn nhận ra, Lâm Vũ là hoàn toàn tự nhiên tiến vào như tản bộ, thậm chí không dùng đến lực lượng bảo hộ nào cả.

Hắn điên rồi sao?

Chợt hắn cũng cắn răng, nhắm chặt mắt nhảy vào.

....

Bên trong căn phòng, Lâm Vũ thở phào xong mỉm cười đắc ý :"Quả nhiên như suy đoán haha"

Lâm Vũ khi quan sát căn phòng hồi lâu, hắn phát hiện ra điều quan trọng, nếu chủ nhân động phủ đã muốn khảo nghiệm người tiến vào, thì không lý nào hắn lại thiết lập một biển lửa không có kẽ hở như vậy, chẳng khác nào đoạn tuyệt đường đi của người khác chứ không phải khảo nghiệm nữa.

Rõ ràng đây chỉ là ảo trận, cửa ải này có lẽ chủ nhân của động phủ dùng để khảo nghiệm lòng can đảm cùng quyết đoán.

Phía trước có một bản tọa nơi có bộ xương nhìn qua có vẻ đã chết rất lâu rồi, bên cạnh bản tọa có một quyển sách khá cũ kỹ có Lôi hỏa quấn quanh, uy thế vô cùng khủng bố.

Lâm Vũ muốn quay lại để nói cho Địa Mục, thì dị biến phát sinh một nhát chém được phủ đầy Phong linh lực lao về phía Lâm Vũ với tốc độ cực nhanh nhưng đã bị hắn né tránh thành công.

"Địa huynh, ngươi đây là ý gì?" Lâm Vũ nhíu mày khó hiểu hỏi nam tử đứng trước mặt.

"Khà khà, mặc dù biết ơn Tiểu Vũ ngươi giúp ta có thể đến được nơi truyền thừa nhưng truyền thừa chỉ có một nên bắt buộc phải thủ tiêu ngươi để bảo trì bí mật, đừng dùng ánh mắt đó nhìn ta, ta đã định giết luôn ngươi và tên họ Lực kia nhưng đáng tiếc hắn đã rút lui rồi khá đáng tiếc đấy" Địa Mục nở nụ cười độc ác tu vi đạt đến Tẩy mạch sơ kỳ lao vọt đến.

"Toàn Phong Trảm! Haha đi chết đi!!"

Địa Mục hai tay nắm chặt thanh đao chém đến, nhát chém được bao phủ bởi phong linh lực tạo thành một cơn lốc xoáy lao thẳng về phía Lâm Vũ.

Mắt thấy Lâm Vũ vẫn đứng im trước thế công của mình, ánh mắt hiện lên vẻ đắc ý cho rằng hắn đã chấp nhận bị tiêu diệt.

Lúc này, Lâm Vũ một mặt bình thản nhưng rất nhanh làm ra phản ứng, bàn tay cấp tốc ngưng tụ linh lực một Hỏa Vân chưởng mang theo hỏa diễm ngập trời ập đến.

Đao khí va chạm với hỏa thủ.

Ầm!!!

Hai loại thế công va chạm vào nhau, vụ nổ càn quét khắp tứ phía, hai loại thế công nổ tung chấn động cả đại điện.

"Làm sao có thể, ngươi vậy mà che giấu thực lực, bất quá ngươi vẫn phải chết mà thôi!" Địa Mục ngạc nhiên thốt lên, hai tay vẫn nắm chặt thanh đao chém tới.

Lâm Vũ kích hoạt Nhìn Xuyên Yếu Điểm nhìn được sơ hở dễ dàng tránh né, nhìn chằm chằm Địa Mục tay kết ấn, một chỉ xuất hiện đây là một trong những vũ kỹ trước đây của hắn khi còn ở Lâm gia.

Liệt hỏa chỉ.

Đối mặt với Liệt hỏa chỉ lao đến với tốc độ khủng bố, Địa Mục đành thu hồi công kích vội né sang một bên Liệt hỏa chỉ lướt qua má của hắn.

Nhìn thấy máu lăn dài trên má, Địa Mục hít sâu một hơi trầm giọng nói:

"Ngươi rốt cuộc là ai? Có thân phận gì?"

"Ngươi không cần biết, quan trọng là ngươi phải chết" Sát khí bùng nổ, Lâm Vũ lao vọt đến, Linh Quyền hừng hực hỏa lực bao phủ nắm đấm.

"Chết? Haha ngươi không làm được" Địa Mục thấy Lâm Vũ lao đến, thầm nghĩ một cái Hoàng cấp Vũ kỹ cũng muốn đả thương ta, mặc dù nghĩ trong đầu như vậy nhưng thanh đao đã hướng về phía trước bổ xuống, hiển nhiên là không hề xem thường.

Ánh mắt lấp lóe, Lâm Vũ lách người dễ dàng né tránh nhát đao, thế công không giảm một quyền đấm mạnh vào lồng ngực Địa Mục, chỉ nghe thấy âm thanh rắc rắc vang lên, cơ thể Địa Mục bay ra ngoài đập mạnh vào tường thổ huyết phun một ngụm.

"Khụ khụ, mạnh...sao có thể mạnh như vậy?" Địa Mục chật vật đứng dậy, ánh mắt hoảng loạn nhìn Lâm Vũ.

"Kết thúc thôi, ngươi không phải đối thủ của ta, ngươi giết kẻ khác cũng phải giác ngộ bản thân phải bị giết" Lâm Vũ chầm chậm bước đến.

"Giết ta? Haha đi chết đi, Toàn Phong Trảm!!" Nuốt đan dược để ổn định thương thế, Địa Mục điên cuồng trảm về phía Lâm Vũ.

"Ngu ngốc" Lâm Vũ thở dài, ánh mắt trở nên quyết liệt, khí thế bùng nổ hai tay kết ấn.

Địa Mục bị khí thế của Lâm Vũ làm cho hoảng sợ nhưng bất quá thế công đã đánh không thể thu hồi cắn răng trảm về phía trước.

Đúng lúc này, một đòn đánh với uy lực vô cùng kinh khủng, mạnh hơn của Địa Mục không biết bao nhiêu lần, không khí xung quanh lập tức bị hỏa lực đốt cháy xèo xèo.

"Địa cấp vũ kỹ - Vân Hỏa Bạo Ấn" vô số hỏa linh lực ngưng tụ thành một cự đại chưởng ấn, hỏa lực ngập trời nện xuống đầu Địa Mục.

Toàn Phong Trảm đứng trước Hỏa Ấn mỏng manh như một tờ giấy bị cường thế phá tan, trấn thẳng xuống Địa Mục, không kịp phản công hắn ngay lập tức bị bao phủ bởi chưởng ấn, chết đến không thể chết lại.

"Phù, vũ kỹ này thật mạnh, trước đây sợ không dùng trong rừng vì không may gặp được người khác nhìn ra Vũ kỹ của Lâm gia nên phải che dấu, không ngờ lại mạnh như vậy" Lâm Vũ lẩm bẩm nói, mới địa cấp uy lực đã như vậy không biết Thiên cấp của Lâm gia khủng bố như nào nữa, xem ra không thể sớm trả thù rồi.

"Mặc dù không biết Thiên cấp mạnh như nào, Linh cấp nó ra sao nhưng thân mang Cấm Kỵ lại có hệ thống như ta chắc chắn sẽ vượt qua họ" Ánh mắt hắn bừng bừng hưng phấn, chờ ngày cho cả Lâm gia một vố thật đau vào mặt.

Nguyệt Nhi thấy ánh mắt đầy quyết tâm của Lâm Vũ âm thầm gật đầu, quả không hổ danh người được hệ thống lựa chọn.

Lâm Vũ bước đến chỗ Địa Mục, nhặt lên nhẫn trữ vật quan sát bên trong, chỉ thấy ngoài linh thạch còn có vũ kỹ Toàn Phong Trảm, một vài bình đan dược.

Đang quan sát bên trong nhẫn, thì Lâm Vũ thấy một tấm lệnh bài bằng gỗ, bên trên khắc dòng chữ Địa Mộc Tông mặt sau có khắc đệ tử nội môn Địa Mục, đây là một cái Thất cấp tu chân thế lực xem ra Địa Mục là đệ tử của tông môn này.

Nhặt thanh đao lên bỏ vào nhẫn trữ vật, Lâm Vũ tiến đến bản tọa kia, phần thưởng của lần đi vào động phủ lần này.

Bắt đầu tiếp nhận truyền thừa .