443 第四百四十三章:Được đà lấn tới (3)

Translator: Nguyetmai Editor: Nguyetmai

"Tôi không cần."

Hoắc Miên lập tức trả lại trang sức cho Tô Ngự, động tác cũng đương đối nhanh nhẹn, dường như không cần phải suy nghĩ.

"Vì sao?"

"Vì quá quý giá."

"Tôi không thấy nó đáng quý gì, em nhận đi. Em đã chăm sóc tôi ở khu điều dưỡng lâu như vậy, đây coi như là quà tôi cảm ơn em." Tô Ngự lấy một cái cớ sứt sẹo.

Hoắc Miên kiên quyết lắc đầu: "Tôi là nhân viên của khu điều dưỡng, đó chẳng qua chỉ là công việc của tôi mà thôi, cảm ơn ý tốt của anh."

Sau đó, Hoắc Miên kéo tay của Tần Sở: "Chồng ơi, chúng ta đi ăn cơm đi?"

"Ừ." Tần Sở gật đầu, hai người lên chiếc xe Maybach rồi rời đi.

Tô Ngự nhìn theo bóng bọn họ đi xa, đứng im tại chỗ, tay anh ta vẫn cầm bộ trang sức, trong tay anh ta trào lên cảm giác khó chịu...

Cả đời này, anh ta chưa từng ngưỡng mộ một ai. Vì từ khi sinh ra, anh ta đã có mọi thứ mà người ta ao ước.

Locked Chapter

Support your favorite authors and translators in webnovel.com

avataravatar
Next chapter