1 033

"Chưa đủ! Đừng bẹp dí như thế!"

Acelynn ghì chặt bàn chân mình lên đầu tôi.

Tôi được chỉ định sẽ tham gia một cuộc thi đấu khác, tôi sợ áp lực phải chiến thắng, tôi sợ nỗi thất vọng của ông chủ. Kalie muốn thay tôi nhưng quyết định của ông chủ không thay đổi.

"Nếu đối thủ giữ cô như thế này," Acelynn nắm hai cổ tay tôi ép vào tường. "thì cô sẽ làm thế nào hả?"

Tôi đá mạnh vào sườn, rồi bụng anh ta, nhưng dường như nó chỉ là kiến cắn, anh ta không hề xê dịch. Và cơ thể của anh ta còn rắn chắc nữa.

"Sao lại yếu ớt vô dụng thế này." Một sợi gân hằn trên trán Acelynn, và tôi cảm thấy như cổ tay mình sắp nát. "Cô là một chiến binh đấy, hiểu không? Thế này thì làm sao mang về vinh dự và tự hào cho tổ chức."

"Cậu hành như thế thì sao cô ta có sức mà đánh." Matoka bước vào phòng chúng tôi luyện tập. "Phải nói thẳng thôi, phương pháp huấn luyện của cậu chẳng có chút hiệu quả nào."

Acelynn buông tay tôi ra rồi đối mặt với Matoka.

"Cứ chờ mà xem. Một kẻ lúc nào cũng vẽ vời thì biết cứt gì về kỹ thuật chiến đấu, tôi huấn luyện như vậy đấy, ý kiến gì cũng chẳng thay đổi được đâu. Về mà chờ kết quả."

Lúc này đôi mắt của hắn mở to đáng sợ. Matoka chỉ lắc đầu rồi rời đi. Hắn lại gần tôi và tóm cổ.

"Nghe gì chưa? Cô phải thắng bằng mọi giá. Thử thua cái coi," hắn ghé miệng sát tai tôi. "địa ngục còn nhiều chỗ lắm."

Tôi nghĩ hắn có thể giết tôi bằng cách tàn bạo nhất nếu lời của Matoka là đúng. Dù đã ở trong tổ chức tội phạm cả chục năm, tôi chưa thấy ai đáng sợ như gã này.

---

Acelynn đang thưởng thức một bữa ăn gồm cơm, bông cải xanh và thịt bò.

"Tay anh bị sao vậy?"

Akarene lại gần hỏi khi cô thấy vết máu trên mu bàn tay anh ta, trông như vừa mới đây.

Đó là do bị cắn, ngoài Akarene, anh còn huấn luyện cho một cô bé khác. Nhưng cá là ngoài Rene ra, chẳng ai có thể ngoan ngoãn chịu đựng cách huấn luyện đầy bạo lực của anh ta. Khi cô gái nhỏ dùng hết sức lực cắn vào tay kẻ giữ cổ cô, vẻ mặt hắn chẳng có lấy một nếp nhăn. Hắn tát cô bé đến suýt bất tỉnh.

"Hỗn xược! Đó là điều mày lên làm với thầy sao?" Hắn gầm.

Lita chứng kiến cảnh đó. Cô cũng sợ cô gái nhỏ bé kia sẽ sớm lìa đời mất. Nhưng thái độ của Acelynn khiến cô không thể mở miệng nổi.

Demon đến kiểm tra sơ qua quá trình luyện tập của Hà Yến, cô bé 14 tuổi mà anh giao cho Acelynn huấn luyện. Cảm thấy cơ hội không thể bỏ lỡ, cô bé chạy đến trước hội trưởng, cố nén nước mắt để thốt thành lời.

"Xin ngài... tôi không tập với anh ta nữa đâu." Em lắc nhẹ đầu.

Demon mỉm cười ngồi xuống nhằm dễ nói chuyện với đứa trẻ.

"Ở ngoài đường, có nhiều kẻ mà sẽ đè em xuống rồi làm em đau gấp nhiều lần như thế này. Em biết phải chọn cái nào chứ."

Hà Yến đứng bất động trong yên lặng.

"Đừng có giết nó đấy."

Demon nói vậy với Acelynn trước khi rời đi.

Biết rằng Acelynn sẽ không có giới hạn làm tổn thương học trò của mình, Lita được lệnh giám sát cô bé, và chỉ ngăn cản khi thực sự cần thiết. Cô vừa muốn vừa không, cô phải đứng nhìn sự dã man của Acelynn, nhưng nếu không có cô, bé gái đó không biết sẽ còn ra sao.

Khi đến giờ nghỉ trong ngày, Hà Yến nằm vật ra sàn, em khóc một cách cay đắng. Cha mẹ em mất tích trong một chuyến công tác, người ta nói họ bị đắm tàu. Tổ chức Phantom Hell sau đó nhận nuôi em, em có chỗ ở đàng hoàng, chuyện ăn mặc rất thoải mái. Ngoại trừ một điều, em phải trở thành tội phạm, nếu không em sẽ bị tống khứ và chết ngoài đường.

"Đây chẳng phải là địa ngục sao? Chị nói dối đúng không, Lita? Lấy đâu ra tình người ở cái chốn này chứ." Cô bé nấc lên khi Lita nhẹ nhàng lau mặt cho em bằng khăn mềm.

"Vẫn còn chị mà. Rồi em sẽ thấy khi em ở đây lâu hơn." Lita an ủi bằng giọng êm dịu.

---

"Mày là học trò của Acelynn phải không?"

Hà Yến ngước mặt lên, trước mặt em là một cô gái tóc trắng dài, trên cánh tay cô ta có nhiều vết bầm, chân cũng vậy. Cô ta đã quá nổi tiếng trong tổ chức, Nữ Quỷ Akarene. Như Lita nói, cô ta cũng được huấn luyện bởi Acelynn, và có vẻ cũng không ít vết thương hơn em.

"Ta nghe nói mày đã cắn vào tay anh ấy."

Akarene nói tiếp khi em gật đầu xác nhận.

"Chống lại gã đó chỉ có nước chết thôi, đồ ngu. Mày chẳng phải đứa duy nhất làm tội phạm khi còn nhỏ đâu, ta sẽ tự tay tống mày khỏi tổ chức nếu mày còn không biết điều."

Nói rồi, cô ta lạnh lùng quay đi. Lại thêm một cái gai trong mắt Akarene. Dù vết thương đó chẳng đủ khiến Acelynn nhíu mày nhưng cô vẫn muốn tận diệt con bé.

avataravatar