Sau nửa tháng!
Lần vây quét Hắc Vân thượng nhân này, đã tiến vào khâu cuối cùng.
Ngoại trừ mấy người lác đác ra, thì những người dính đến chuyện này, đều bị đánh chết!
Mà đoàn người của Tôn Hằng, bởi vì tổn thất nặng, nên được cho về sớm, kết thúc lần vây quét này.
"Cha!"
Trên đường núi, Tôn Hằng sóng vai với Nhạc Dương giục ngựa chạy, dưới ánh mắt nhìn chằm chằm của Đăng Tiên Ti, chạy tới Hoắc Sơn.
Hai người trên tuấn mã, sắc mặt mệt mỏi, hơi thở suy yếu.
Nhiều ngày bôn ba trên rừng núi như vậy, cho dù là tiên thiên cao thủ, cũng gần tới cực hạn của cơ thể.
Về phần Tôn Hằng...
Hắn bị pháp khí Ly Hỏa Câu Ngọc của Thông Diệu đạo nhân đánh một cái, để lại một luồng khí nóng rực trong cơ thể, luồng khí này rất khó để loại bỏ.
Cho dù tới hôm nay, sau lưng của hắn vẫn đau nhức, phỏng phồng lên!
"Xuyyyyyy..."
Nhạc Dương ở bên cạnh đột nhiên kéo cương ngựa, sắc mặt nghiêm túc nhìn về phía trước.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com