Chỉ một lúc sau là Mộ Linh Sử nhận được kết quả.
Cô đã có thai được một tháng!
Cả Mộ gia đều vui mừng khi biết tin. Ngay cả A Mạc thường ngày bình tĩnh và lạnh lùng kia cũng không kìm được mà liền hạnh phúc ôm Mộ Linh Sử. Anh không biết dùng lời nào để diễn tả cảm xúc của mình.
Đêm đó Mộ gia đã mở tiệc để ăn mừng. Mọi người quây quần lại với nhau và chia sẻ niềm vui cùng nhau.
Thế nhưng Tịch Hạ Dạ lại vắng mặt vì cô vẫn đang còn nằm viện. Hơn nữa, vết thương của cô vẫn chưa lành, nên kiểu gì cô cũng không thể ăn đồ ăn trong buổi tiệc được. Điều duy nhất mà cô có thể làm là nhờ chồng mình chúc mừng họ thay cô.
Đến tối, ánh mặt trời vàng rực nhuộm vàng cả đường chân trời. Đây quả thực là cảnh tượng tuyệt vời.
Tịch Hạ Dạ ngồi trên ghế mây cạnh cửa sổ ngắm nhìn bầu trời xinh đẹp với biểu cảm thư thái trên mặt. Một lúc sau, cô ngủ gục trong lúc đang ngắm cảnh.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com