56 Chương 56: Cây tiền

Translator: Nguyetmai Editor: Nguyetmai

"Hollywood sâu sắc hơn nhiều so với ngành công nghiệp băng đĩa nhạc."

Từ khi nghe được Tống Á có ý nghĩ đầu tư vào phim ảnh, Hayden bắt đầu không ngừng khuyên can: "Phương thức vận hành bên đó không phù hợp với thời đại này đâu. Hơn nữa quy tắc ở trong đó đối với người không biết gì so với kinh Do Thái còn nhiều hơn. Tôi nói như thế này, ngay cả mafia cũng đành chịu rời khỏi sân chơi. Sony đã trả một cái giá cao hơn so với giá thị trường để mua lại nền công nghiệp điện ảnh của Colombia, sau đó thì sao? Một công ty sản xuất đẳng cấp thế giới với khả năng quản lý số một lại bị mấy gã quản lý trong Hollywood chơi đến mức quay như chong chóng, mỗi phút mỗi giây đều lo phải bồi thường tiền..."

"Tôi không hỏi anh những chuyện này."

Tống Á cắt ngang lời lải nhải của anh ta: "Anh cứ giúp tôi tìm hiểu thêm về Leonardo DiCaprio xem năm sau anh ta có kế hoạch phim ảnh nào không là được."

"Được rồi."

Hayden đồng ý: "Đúng rồi, Daniel mong cậu sáng tác tiếp đấy. Milla đang cần trong tay một ca khúc có tính cạnh tranh cao."

"Ca khúc có sức cạnh tranh cao, tôi biến ra à?" Không thấy được thiên khải, Tống Á không có khả năng sáng tạo ra được một bài hát có sức cạnh tranh cao nào hết.

"Viết tạm cái đề xuất cũng không được sao? Cậu cứ tùy tiện viết ra một nửa bài hát đi, để tôi có bài giao cho Daniel là được. Điều kiện anh ta đưa ra cũng không tệ, chỉ cần là bài hát của cậu... Cậu hiểu ý tôi chứ? Cậu còn trẻ, không cần thiết phải xoắn xuýt về chất lượng ca khúc như thế."

Tống Á biết Hayden đang ám chỉ hắn phải có chút gì đó để đưa cho người ta, cứ kiếm được tiền của Daniel trước đã. Theo lý thuyết một nhạc sĩ nếu như không quá đặt nặng vấn đề chất lượng, sản lượng hoàn toàn có thể cam đoan, nhưng Tống Á chỉ là một nhạc sĩ giả mà thôi, cho nên, cậu vẫn phải từ chối.

Ngày hôm sau - trước giờ tan học, Tống Á đã tìm tới giáo viên xin nghỉ để đi công viên Yellow Stone. Vừa đi ra cổng trường, hắn đã thấy dì Tô Thiến lái chiếc xe Nissan Bluebird tới đón Emily, dừng ngay tại vị trí quen thuộc.

Khi Tống Á đang chuẩn bị đi qua: "APLUS!" Đột nhiên có người lớn tiếng hô biệt danh của cậu.

Cậu nhìn qua, AK đang ngồi trên chiếc Volvo 760 mở cửa sổ nhô đầu ra, vẫy tay với mình.

"F*CK!"

Trước khi tới trường này học, hắn đã thương lượng với người trong nhà và thầy cô trong trường cách gọi cậu. Cậu không muốn bại lộ thân phận APLUS tại trường học mới. Kết quả bị một câu hô to của cái tên AK này làm hỏng mất rồi. Vừa đúng lúc đó bên cạnh hắn lại có mấy nữ sinh cùng lớp đi ngang qua. Mấy cô thuận theo ánh nhìn của AK, tập trung đến trên người Tống Á.

"Mọi người đi trước đi." Tống Á tranh thủ thời gian chạy qua chào hỏi dì Tô Thiến, sau đó nhảy lên xe AK.

"Ngồi ghế sau đi APLUS." Không có bọn Tony ở đây, chỉ có một mình Pablo đang ngồi ghế sau, miệng ngậm điếu thuốc.

Tống Á đổi chỗ ngồi phía sau: "Có chuyện gì?" Hắn hỏi.

"Tôi biết giờ cậu đang ủng hộ lão Joe, nhưng Lowry Bé và Tony là anh em bạn bè..."

Pablo không có ý để AK lái xe, mà chồm nghiêng tới nói: "Tôi sẽ đi thẳng luôn vào vấn đề. Nếu Lowry Bé chuyển tới SBK, cậu cho rằng có ổn không?"

"Làm sao tôi có thể biết được, tôi chỉ là một học sinh cấp ba..." Tống Á thuần thục lấy thân phận học sinh cấp ba của mình để đỡ lời.

"Đừng có giả bộ nữa, tôi biết trong lòng cậu rất rõ." Pablo chắc chắn không để mình bị bị qua mặt: "Cậu thông minh như vậy, APLUS..."

"Tôi thật sự không biết, EMI năm trước mua SBK đã tiêu mất ba trăm triệu đô, năm nay SBK còn phát hành và bán chạy nhiều album và ca khúc như vậy. Anh có cho rằng tôi rất thân thiết với vị phó chủ tịch kiêm tổng giám đốc Daniel không?"

"Tôi không hỏi cậu có biết không, tôi chỉ muốn cậu phán đoán một chút xem có thể có cơ hội nào hay không, cậu có cho rằng..." Pablo vẫn không từ bỏ.

Tống Á sẽ không nói thật đánh giá của Daniel về Lowry Bé cho hắn biết: "Tôi nghĩ là tôi không biết..."

"Ha!" Pablo phát ra một tiếng cười gằn, tay hắn phủi tàn thuốc rồi tiện ném mẩu thuốc đã hút xong ra ngoài cửa sổ: "Lão Joe đối với cậu không tệ, nhưng cũng chỉ như vậy. Có một số việc cậu căn bản không biết, album đầu của Lowry Bé, trước khi hợp tác với SBK hắn đã trả thù lao sáu mươi tám nghìn đô cho bọn tôi, nhưng thực tế thì sao? Ít nhất hắn cũng sẽ bán được tám mươi nghìn trang đĩa, hoặc có thể nhiều hơn! Hiện tại có lẽ cậu sẽ cho rằng đó là một số tiền nhỏ, nhưng qua điều này mới thấy được lão Joe không phải là loại người tốt đẹp gì, tôi đã quá hiểu con người của lão rồi. Aiur, không phải cũng là do lão chủ động đá đi sao?"

"Tôi không hiểu ông muốn nói cái gì?" Nhìn Pablo trước mắt, trực giác của Tống Á nhận ra thời gian gã ngả bài với lão Joe không còn xa nữa.

"Tiếp tục hợp tác với Lowry Bé đi, hai người là một cặp ăn ý." Pablo nói: "Cậu viết, Lowry Bé hát, album tiếp theo chúng ta sẽ đổi một công ty khác, làm một vụ làm ăn lớn!"

Tống Á suýt bị những lời này của gã làm cho bật cười. Thật sự chỉ còn thiếu chút nữa là cậu cười thành tiếng ngay tại chỗ. Gã Pablo này không biết là vì cái gì, vẫn còn nuôi giấc mộng đẹp đưa Lowry Bé trở thành một rapper nổi tiếng.

"Tôi không có bản lĩnh lớn như vậy, việc của ông với lão Joe tôi cũng không bận tâm."

Hắn đẩy cửa xe ra và đi ra khỏi xe. "Còn nữa, AK, lần sau đừng ở gần trường học gọi tôi là APLUS, tôi chỉ muốn bình yên đi học, được không?"

Đóng cửa xe lại, dì Tô Thiến đã về lâu rồi, Tống Á chỉ còn cách đi bộ về nhà. Dù sao sau khi chọn trường học xong cậu cũng đã đi thuê phòng trọ ở gần trường, cách cũng không xa lắm.

Trên đường đi, tâm trạng của hắn rất bực bội. Lão Joe muốn bài hát, Daniel để cho Hayden đến đòi bài hát vì Milla, hiện tại cả Pablo nói trắng ra vẫn là vì thay Lowry Bé xin bài hát, còn không phải đều là vì tiền sao. Đến lúc đó cậu kiếm được một triệu đô thì bọn họ phải kiếm được mấy trăm triệu đô, loại cảm giác này thật sự rất khó chịu...

Lần thứ nhất cảm nhận được thiên khải, cậu viết ra bài hát, đồng thời nhượng lại một phần bản quyền, cái này là do không có cách nào, chỉ là một thằng nhỏ thân cô thế cô bị ép vào giới. Lão Joe kiếm ra nhiều tiền, Lowry Bé kiếm ra nhiều tiền, SBK kiếm ra nhiều tiền cậu thừa nhận, nói trắng ra là kinh doanh nhiều thì tiền nhiều. Cho dù về sau Lowry Bé có thái độ làm cậu khó chịu, nhưng cậu cũng chấp nhận. Lúc ấy là do cậu chủ động muốn đưa đơn khúc của mình vào album của Lowry Bé. Lowry Bé cũng đích thật là nể tình Tony mới cho cậu cơ hội. Nhưng dù sao Lowry Bé cũng không phải là tiên tri, trong thời gian phát hành album quan trọng như vậy mà vẫn đồng ý cho bạn của em trai một cơ hội thì cũng được gọi là có nghĩa khí anh em.

Lần thứ hai cảm nhận được thiên khải, cậu viết ra bài hát, cũng là do không có cách nào khác. Một ca khúc dành cho con gái, nếu không phải cho Milla, thì cũng phải cho các giọng nữ khác thử bài hát. Không cho SBK thì sẽ rơi vào tay Warner. Colombia là nơi sở hữu những công ty đĩa nhạc lớn, dù sao mình cũng không có tiền vốn. Daniel đề ra nhuận bút mười hai phần trăm còn tác giả ba phần trăm chia chác không ít, chứ đừng nói là dựa vào mấy yếu tố ca sĩ nào hát. Milla nổi tiếng, sẽ kiếm được nhiều tiền hơn cậu, cậu vẫn có thể chấp nhận được. Ca sĩ vốn vẫn kiếm được nhiều tiền hơn nhạc sĩ. Lại nói đằng sau sự nổi tiếng của Milla thứ nhất là dựa vào chiêu trò tuyên truyền xảo diệu của SBK, hai là dựa vào vốn tích lũy bên thời trang của cô, không liên quan quá nhiều tới cậu.

Nhưng hiện tại tất cả mọi người lại đều có ý nghĩ coi cậu là cái cây hái tiền là sao nhỉ?

"Thật sự tưởng tao ngu sao?!"

"F*CK!"

Cậu đi trên đường mở miệng chửi thề, khiến người đi đường xung quanh giật nẩy mình.

"Lần ủng hộ tiếp theo của thiên khải, nếu có thể tự mình hát thì cậu sẽ tự mình hát. Nếu cậu thực sự không thể hát thì sẽ mở một Công ty sản xuất đĩa nhạc, ca sĩ cũng phải quản lý thật chặt chẽ."

Cậu có thể cảm giác được động lực đã lại trở về trong con người của cậu, hoàn toàn không giống với động lực một mực muốn rời khỏi phía Nam thành phố như lần trước. Tâm lý không còn dục vọng gần hai tháng qua trong Tống Á đã biến mất. Cậu hiện tại cảm thấy rất đói, vô cùng đói, không phải trên vấn đề sinh lý, mà là trên tâm lý, không phải kiểu đói của nhân loại mà là của sói...

avataravatar
Next chapter