26 Chương 26: Lừa dối

Translator: Nguyetmai Editor: Nguyetmai

Sau khi đóng cửa vào Ellie bắt đầu mặc quần áo, Tống Á dọn dẹp ghế sofa và một số thức ăn thừa trước khi ra ngoài tìm Eric.

"Lão Joe đâu rồi?" Hắn hỏi.

Đêm qua, đưa bạn gái đến đây chỉ là một phần trong kế hoạch của Tống Á. Hắn cần một lý do để có thể đến phòng âm nhạc của lão Joe, và sau đó 'vô tình' hỏi thăm về kế hoạch tuyên truyền của Joe.

"Ông ấy sẽ không trở lại trong tuần này, đến Los Angeles rồi."

Tống Á không ngờ lại nhận được tin tức xấu như vậy.

Tống Á chỉ có thể nhờ Eric lái xe đưa hắn và Ellie về nhà, và sau đó sẽ nhân tiện dò hỏi một số tin tức. Eric không hề nghi ngờ Tống Á, nên anh ta đem hết những chuyện trong quá trình tuyên truyền nói ra.

Ở Atlanta, lão Joe không biết đã nghe ý kiến của ai, dự định mời một công ty quan hệ xã hội ở Hollywood làm tuyên truyền cho mình. Pablo đang chuẩn bị hợp tác với Warner Music nên tất nhiên phản đối rất quyết liệt, vì vậy hai người đã cãi nhau một trận. Sau đó Pablo đưa Lorwy bé, AK, Tony, và Ống Giảm Thanh Muffler rời đi. Họ thậm chí còn không chào tạm biệt lão Joe. Mà lão Joe cũng không thèm quan tâm đến bọn họ. Ông ta một mình ngồi máy bay đi tới Los Angeles.

"Công ty quan hệ công chúng của Hollywood?"

Tâm trạng của Tống Á hơi trầm xuống. Hắn không hiểu các công ty quan hệ công chúng sẽ làm gì, nhưng họ cũng có thể chịu trách nhiệm về việc công bố album. Lão Joe rõ ràng muốn cắt đứt tất cả cơ hội hợp tác với các công ty đĩa nhạc lớn. Vậy thỏa thuận giữa hắn và Daniel phải làm thế nào bây giờ? Mười nghìn đô la phí giới thiệu, còn cả một trăm năm mươi nghìn đô lấy được từ việc trích phần trăm hoa hồng chẳng phải sẽ bị hủy bỏ toàn bộ sao?

Lúc đưa Ellie về đến nhà, Tống Á rất nhanh nghe thấy bên trong truyền ra tiếng cãi vã của phụ nữ.

Đúng vậy, cuộc sống của những gia đình trong khu dân nghèo đều giống nhau cả. Những từ ngữ mẹ Ellie mắng chửi cô giống y hệt với những lời dì Tô Thiến nói với Connie.

Tống Á bảo Eric nhanh chóng lái xe rời đi, sau khi về đến nhà hắn ngay lập tức gọi điện thoại cho Daniel.

Các công ty quan hệ công chúng giống như những lính đánh thuê vậy. Bình thường họ sẽ chỉ hợp tác cùng khách hàng trong thời gian ngắn. Họ thích tìm kiếm các giải pháp mới lạ. Tạo ra tin tức lớn để thu hút sự chú ý của giới truyền thông chính là công việc sở trường của họ.

Daniel là một người từng trải. Anh ta nhanh chóng đưa ra phán đoán: "Công ty quan hệ công chúng tốt của Hollywood rất đắt đỏ. Theo doanh số album hiện tại, số tiền mà lão Joe kiếm được không đủ để trả các hóa đơn của họ! Tôi cảm thấy Joe đang mất trí. Chúng ta phải tranh thủ từng giây nhanh chóng đến Los Angeles trước khi ông ấy và công ty quan hệ công chúng đạt được thỏa thuận! "

Tống Á không còn cách nào khác, hắn gọi điện thoại cho lão Joe. Việc hắn định tạo ra một cuộc gặp "vô tình" đã thất bại, vì vậy hắn đành phải nói rõ tất cả mọi chuyện. Nhất định phải lấy được của Daniel mười nghìn đô tiền phí giới thiệu.

"Này, APLUS, có chuyện gì thế?" Giọng lão Joe lộ rõ sự mệt mỏi.

Tống Á không nói vòng vo mà trực tiếp giải thích mục đích của mình. "Daniel Grasse, Phó Tổng Giám đốc của Công ty Đĩa Nhạc SBK đã tìm đến tôi và muốn được gặp ông, ông thấy đấy..."

"F*CK! Mày là một con chó cái!"

Không nằm ngoài dự đoán, lão Joe trực tiếp mắng. "Tất cả các chúng mày đều phản bội tao!" Lão Joe nói xong định cúp điện thoại.

"Này! Này! Đợi đã! Đừng cúp máy! Ông chủ, nể tình tôi đã viết ca khúc kia cho ông! Được chứ?" Tống Á nhanh chóng đánh vào khía cạnh tình cảm.

Đầu bên kia điện thoại im lặng rất lâu. "Có lẽ nếu như không có ca khúc kia thì tất cả chúng ta bây giờ đã vui vẻ hơn nhiều..." lão Joe chậm rãi nói: "Bảy nghìn băng đã được bán hết, tao đã hứa sẽ rời đi và Pablo vẫn là bạn của tao. Lowry Bé thì vẫn là đứa trẻ ngoan ngoãn... tiền, tất cả đều tại tiền, mọi vấn đề xảy ra cũng chỉ vì tiền..."

"Khi ông đuổi Aiur ra khỏi kế hoạch, không phải rất độc ác hay sao?" Tống Á âm thầm khinh bỉ.

Tuy nhiên, việc thuyết phục vẫn phải thuyết phục, "Vậy nên, ông càng cần phải nói chuyện cùng với Daniel. Anh ấy là một người đàn ông có rất nhiều ý tưởng về việc phát hành album. Anh ấy thuyết phục được tôi. Và tôi tin rằng anh ấy cũng có thể thuyết phục được ông. Tiền là một vấn đề, ca khúc kia cũng là vấn đề, vì vậy chúng ta phải tìm một người chuyên nghiệp để giải quyết vấn đề đó, một lần, chỉ một lần thôi, được chứ?"

Lão Joe hít một hơi thật sâu và cuối cùng thái độ cũng dịu lại. "Một lần?"

"Một lần!"

"Chà, tôi cho cậu chút thể diện." Lão Joe thông báo tên của khách sạn.

"Cảm ơn ông chủ!"

Tống Á hẹn gặp Daniel và cả hai đã đáp chuyến bay gần nhất đến Thành phố Thiên thần trên bờ Tây.

Sau khi xuyên việt, đây lần đầu tiên Tống Á ngồi máy bay cũng là lần đầu tiên đến Los Angeles nhưng hắn không có tâm trạng để ngắm nhìn phong cảnh trên đường đi. Hắn dẫn Daniel đến khách sạn nơi lão Joe đang ở và gõ cửa.

Khi Daniel và Lão Joe gặp nhau, âm thanh "Ting, Ting, Ting" của máy thu tiền trong siêu thị vang lên trong tâm trí hắn, mười nghìn đô đã tới tay rồi, tuyệt!

Trong phòng còn có hai vị khách, một người đàn ông da đen thấp lùn và một người đàn ông da trắng mập mạp, họ đang nói lời tạm biệt với Joe.

Sau phần giới thiệu đơn giản, "Người vừa nãy, có phải là EAZY-E của NWA không?" Daniel hỏi.

"Đúng vậy, ngổi xuống đi, Big E cũng đến gặp tôi để bàn về việc hợp tác." Lão Joe trả lời rồi tiện tay mở một chai rượu, lấy cốc từ tủ rượu và rót ra hai cốc.

"Cảm ơn, danh tiếng của Big E..." Daniel định nói lại thôi.

"Tôi biết những gì cậu muốn nói, Big E rất nguy hiểm, tham lam, nhưng hắn đối với âm nhạc không dối trá. N.W.A gây dựng nên từ số tiền hắn kiếm được từ việc buôn bán ma túy." Lão Joe nằm xuống ghế sofa và nâng cốc mời Daniel. Hơn nữa hắn ta cũng biết cách đối chọi với các công ty đĩa nhạc lớn, kinh nghiệm của hắn rất là phong phú."

Nghe hiểu được ẩn ý bên trong lời nói của lão Joe, Daniel mỉm cười, "Tôi đã nghe APLUS nói qua về việc Pablo muốn hợp tác với các công ty đĩa nhạc lớn. Thật đáng tiếc, ông ta chỉ là một người không có chuyên môn. Một thực tế đơn giản là các công ty đĩa nhạc lớn không thể kiểm soát được tất cả mọi thứ. Ví dụ..." Anh ta đưa tay về phía lão Joe. "Ông sẽ thấy các công ty và cá nhân có thể cho ra mắt sản phẩm mới của họ bất cứ thời điểm, thời gian, địa điểm nào. Các công ty đĩa nhạc không quản được ông chuyện đó, vậy bọn chúng làm như thế nào để điều khiển ông? Điều khiển việc phát hành? Chẳng phải cả thiên hạ vẫn phát hành đó sao. Chẳng ai có thể ngăn cản ông chuyện đó. Tất nhiên, tôi không phủ nhận ưu thế của các công ty đĩa nhạc lớn. Họ có thể kiểm soát một số kênh phân phối, một số hạng mục giải thưởng, một số phương tiện truyền thông, nhưng chỉ có như vậy mà thôi. Nhiều công ty đĩa nhạc lớn quản lý đến hàng trăm nghệ sĩ, người mình còn chưa quản xong, làm sao dư hơi sức lũng đoạn thị trường? SBK của chúng tôi trước đây không thuộc về EMI, vẫn làm ăn ngon lành. Thực ra nắm trong tay ngành giải trí này không phải là các công ty đĩa nhạc, mà là ngay tại chỗ này, là Los Angeles, là Hollywood..."

Daniel đích thực là một bậc thầy về khả năng thuyết phục... "Tiếp tục đi." Lão Joe thực sự đã quan tâm đến lời nói của Daniel.

"Không giống như ngành công nghiệp đĩa nhạc, số lượng rạp chiếu phim và màn ảnh trong nước là rất lớn. Nếu ông muốn xem một bộ phim mới, thì sẽ phải đến rạp chiếu phim và ông không thể xem nó ở bất kỳ nơi nào khác. Đây mới thực sự là môi trường tuyệt vời để lũng đoạn. Bảy công ty điện ảnh lớn Universal, Warner Bros, Metro-Goldwyn-Mayer, Paramount, 20th Century Fox, Disneyland. Ồ, bây giờ nên được gọi là Sony Columbia, bọn chúng mới thực sự có thể độc quyền một ngành công nghiệp." Daniel nói: "Lão Joe, hợp tác với chúng tôi, chúng tôi không phải là Warner, chúng tôi càng thích hợp để phát hành nhạc rap, ông đã nghe nói về ICE ICE BABY chưa?"

Lão Joe mỉm cười khinh bỉ: "Một thằng da trắng."

"Đúng! Vanilla Ice là một người đàn ông da trắng! Đó là một rapper người da trắng! Đĩa nhạc đều được chúng tôi bán hết!"

Những lời nói của Daniel thực sự có ảnh hưởng rất lớn, Joe đắm chìm trong những suy nghĩ.

Tống Á ngồi bên cạnh hoàn toàn đồng cảm với phản ứng của ông ta. Lần trước khi bị Daniel lừa, hắn cũng đã nhất thời không thể phân biệt phương hướng.

"Ông nghĩ như thế nào." Daniel sẽ không bao giờ cho đối phương cơ hội để nghỉ ngơi. "Chúng tôi dự định quảng bá cho đĩa đơn của APLUS và thúc đẩy cậu ấy đến được vị trí như của Lorwy Bé hiện tại. Mọi người đều biết rằng, đoạn điệp khúc của ông so với trình độ rap của Lorwy tốt hơn rất nhiều! Cậu ta là ca sĩ chính của bài hát này và ông cũng vậy! Nếu ông thích, chúng tôi thậm chí có thể ký hợp đồng ca sĩ với ông, mọi buổi hòa nhạc, mọi buổi biểu diễn thương mại, mọi bữa tiệc trao giải. Chỉ cần ông muốn thì Lorwy sẽ không bao giờ được làm một mình mà không có ông được! Mãi mãi... "

avataravatar
Next chapter