"Vẫn còn uống à?" Cung Ngũ ngây ngốc: "Anh đã uống ba chai rồi." Cô nghĩ một chút lại hỏi: "Anh có cần đi nhà vệ sinh không?"
"Cô sợ tôi không nhịn được sao?"
"Tôi sợ anh uống nhiều, lát nữa lại tè ra quần thôi sao. Nếu vậy thì mất mặt lắm."
"Cô có thể vui vẻ uống được không đây?"
"Uống đi, uống đi." Cung Ngũ vội vàng nói: "Nào nào, Lý Tư Không, uống một ly."
Cung Ngũ cảm nhận được tâm trạng của Lý Tư Không rất không tốt. Nhân lúc anh ta không để ý, cô lấy điện thoại ra liếc nhìn, phát hiện có mấy cuộc gọi nhỡ. Cung Ngũ ngẩn ngơ, còn có ai gọi điện cho mình chứ, nhìn số điện thoại cũng không nhớ ra là ai nên cô ấn quay lại luôn. Vừa định bỏ điện thoại vào trong túi thì màn hình lại sáng lên. Lúc này cô mới nhớ ra lúc chiều mình lên lớp để điện thoại ở chế độ im lặng, vì vậy có người gọi đến cũng không nghe thấy tiếng chuông.
Cô cầm điện thoại lên hoặc trả lời: "Alo?"
"Tiểu Ngũ." Giọng nói của Nhạc Mỹ Giảo vang lên: "Con đang ở đâu?"
Support your favorite authors and translators in webnovel.com