Tiêu Vũ Thiên nhìn thấy ba của mình nhưng chỉ coi như gặp một người dưng bình thường. Cô hỏi: "Tổng Giám đốc Tiêu tìm tôi có việc gì?"
"Thiên Thiên, ba đã liên lạc với con nhiều lần nhưng con không trả lời điện thoại, nên ba chỉ có thể đến gặp con thôi."
Tiêu Quốc Hoa đã chẳng còn vẻ oai vệ năm xưa. Lúc này, ông ta chỉ là một người có tuổi trải qua bao bể dâu và nhiều chuyện đau buồn.
"Đến gặp tôi làm gì? Tôi sống rất tốt!" Tiêu Vũ Thiên lạnh lùng nói.
"À thì, do ba nhớ con quá. Ba có rất nhiều chuyện muốn nói, muốn xin lỗi con."
Tiêu Quốc Hoa vô cùng hối hận. Đáng ra năm xưa ông ta không nên giữ mối quan hệ ấy với Tiêu Lan, vì hai mẹ con Tiêu Lan mà ông ta mất đi Đường Thanh Viện.
Sau đó, ông ta còn được biết Tiêu Vũ Hân đã giết chết đứa con trai duy nhất của mình, bấy giờ ông ta mới nhận ra mình đã nuôi một đám đàn bà độc ác như rắn rết.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com