Một anh chàng lạnh lùng, có vẻ ngoài hoàn hảo, thành công trong sự nghiệp. Tính cách kiên định, chiếm hữu và quyết đoán, nhưng khi yêu lại dịu dàng, đầy quan tâm. Nữ chính là một nhà thiết kế thời trang tài năng, dịu dàng nhưng mạnh mẽ bên trong, luôn giấu đi nỗi sợ hãi về tình cảm. Tuy nhiên, qua những tình huống hài hước, ngọt ngào và cảm động, họ dần hiểu nhau hơn và vượt qua những rào cản tâm lý. Câu chuyện tình yêu sẽ như thế nào....
Trong căn phòng hậu trường rực rỡ ánh sáng, tiếng bước chân vội vã của các người mẫu cùng những âm thanh loạt xoạt của vải vóc tạo nên một không gian đầy căng thẳng nhưng cũng không kém phần hào nhoáng. Hạ Vũ đứng ở góc khuất, đôi mắt trong veo ngước nhìn lên sân khấu nơi những bộ trang phục tinh xảo của cô đang được khoác lên những người mẫu hàng đầu. Đây là buổi trình diễn thời trang lớn nhất trong sự nghiệp của cô – một nhà thiết kế trẻ với phong cách nhẹ nhàng, đầy cảm xúc như những cơn mưa mùa hạ.
Hạ Vũ không phải kiểu người thích xuất hiện trước đám đông hay những ánh đèn sân khấu lấp lánh. Cô chỉ muốn lặng lẽ đứng sau, dõi theo từng bước đi của những người mẫu trong bộ sưu tập mình đã dành cả trái tim để tạo ra. Nhưng dù đã làm tất cả để chuẩn bị cho ngày hôm nay, lòng cô vẫn không khỏi hồi hộp. Cô biết rằng trong giới thời trang khắc nghiệt này, một sai lầm nhỏ cũng có thể làm sụp đổ công sức của cả đội ngũ.
Trong khoảnh khắc mải mê suy nghĩ, cô không nhận ra rằng một người đàn ông đã lặng lẽ bước vào hậu trường. Với vóc dáng cao lớn và bộ vest đen lịch lãm, Lý Mặc dường như hoàn toàn đối lập với không gian xô bồ này. Anh không cần nói nhiều, cũng không cần thể hiện bất cứ điều gì, nhưng khí chất lạnh lùng và vẻ ngoài điển trai khiến mọi ánh nhìn vô thức đổ dồn về phía anh.
Lý Mặc là một doanh nhân thành đạt, nắm trong tay một tập đoàn tài chính lớn, nhưng ít ai biết rằng anh cũng là một nhà đầu tư quan trọng trong làng thời trang. Với anh, công việc là tất cả, và trong mọi giao dịch hay mối quan hệ làm ăn, anh luôn giữ cho mình vẻ ngoài kiệm lời, lạnh lùng. Người ta nói rằng anh khó gần, nhưng ít ai biết rằng ẩn sau vẻ ngoài ấy là một con người đầy sự ấm áp, chỉ có điều anh không dễ dàng bộc lộ.
Hạ Vũ đang bận rộn kiểm tra lại một bộ váy thì vô tình chạm phải ánh mắt của Lý Mặc. Khoảnh khắc ấy, như có một cơn gió lặng lẽ thổi qua, cô thoáng rùng mình mà không rõ lý do. Anh đứng đó, cách cô vài bước chân, nhưng cái nhìn sắc lạnh của anh khiến cô cảm thấy như cả không gian xung quanh dường như ngừng lại.
"Xin lỗi... Anh cần gì sao?"
Hạ Vũ cố gắng giữ bình tĩnh, đôi tay vẫn nắm chặt cây bút chỉ nhỏ xíu dùng để ghi chú nhanh. Dù không quen biết người đàn ông này, nhưng sự hiện diện của anh không thể lơ là được. Có một thứ gì đó trong ánh mắt anh khiến cô không thể dễ dàng quên.
Lý Mặc nhìn cô trong vài giây, như đang đánh giá xem cô là ai. Giọng nói của anh vang lên trầm ấm nhưng lại khiến người nghe cảm nhận rõ sự kiên định và có phần xa cách.
"Cô là nhà thiết kế chính?"
Hạ Vũ ngạc nhiên một chút, nhưng rồi nhanh chóng lấy lại phong thái chuyên nghiệp. Cô gật đầu nhẹ, cố gắng giữ giọng điệu bình thản, dù trong lòng có chút hồi hộp trước dáng vẻ đầy quyền lực của anh.
"Vâng, tôi là Hạ Vũ. Rất vui được gặp anh."
Lý Mặc không đáp ngay, chỉ khẽ gật đầu. Ánh mắt anh lướt qua bộ trang phục mà cô vừa kiểm tra, một bộ váy dài màu trắng tinh khôi, với những chi tiết tinh xảo được đính kết bằng tay. Mỗi đường nét đều hoàn mỹ, phản ánh rõ sự tỉ mỉ và tài năng của người thiết kế. Dù không phải là một người chuyên về thời trang, nhưng anh có thể cảm nhận được sự tinh tế trong từng chi tiết.
"Mọi thứ có vẻ ổn. Tôi chỉ đến để kiểm tra tiến độ công việc."
Lời nói ngắn gọn của anh chẳng chứa đựng gì ngoài sự quan tâm đến công việc. Nhưng đối với Hạ Vũ, từng lời của anh đều làm cô cảm thấy anh khác biệt so với những người khác. Cô không hiểu vì sao, nhưng từ giây phút gặp anh, có một cảm giác khó tả tràn ngập trong lòng.
Lý Mặc không nói thêm gì, quay người bước đi mà không để lại dấu vết gì về cảm xúc. Anh là vậy, không bao giờ để lộ bất cứ điều gì về suy nghĩ hay tình cảm của mình. Chỉ có những người thân cận mới hiểu rằng, đằng sau vẻ ngoài lạnh lùng ấy, anh thực sự là một người rất quan tâm đến người khác.
Hạ Vũ đứng lặng một chút, nhìn theo bóng dáng anh khuất dần sau cánh cửa. Cô không biết nhiều về Lý Mặc, nhưng sự hiện diện của anh trong buổi tối hôm nay đã để lại trong cô một ấn tượng mạnh mẽ. Dù vậy, cô nhanh chóng tự nhắc nhở bản thân rằng buổi trình diễn sắp bắt đầu, và đây là thời khắc mà cô không thể lơ là.
Tiếng nhạc nền du dương vang lên từ sân khấu chính, báo hiệu buổi trình diễn sắp bắt đầu. Hạ Vũ nhanh chóng quay lại với công việc, nhưng trong tâm trí vẫn không ngừng nghĩ về ánh mắt sâu thẳm của người đàn ông vừa gặp.
"Có lẽ... chỉ là trùng hợp," cô thầm nghĩ, rồi nhanh chóng gạt bỏ mọi cảm xúc không cần thiết để tập trung vào đêm diễn của mình.
---
Cảm ơn bạn! Mình sẽ tiếp tục với Chương 2, giữ nguyên nhịp độ nhẹ nhàng và tập trung vào việc phát triển cảm xúc giữa hai nhân vật chính qua những tương tác đời thường.
---