webnovel

Chương 245: Thời thế đang thay đổi...

Chương 245: Thời thế đang thay đổi...

"Phu quân, chàng làm sao vậy?"

Trương Tố Tố đi đến bên cạnh Vương Nhất Tự hỏi.

Hắn sau khi tiêu diệt Man Nhược Vương liền đứng ngây ra như phỗng, không một chút cử động.

"Có chuyện gì sao, phu quân?"

Mộc Phiến La cũng lo lắng đi đến hỏi.

Bốn vị nương tử của hắn cùng đám đệ tử đều đến phía sau lưng hắn đã tâm thái liền trở nên lo lắng.

Không ai biết Vương Nhất Tự đang nghĩ gì.

"Tên Man Nhược khốn kiếp!

Hắn phá tanh bành như thế này thì làm gì còn thứ để bản tọa thu lấy chứ hả?!!"

Bất chợt Vương Nhất Tự gào thét lên khiến cả đám thoáng chút giật mình.

Đám người kém chút té ngã.

Té ra Vương Nhất Tự, hắn là vì tiếc của.

"Phu quân, vẫn còn tên Vô Diện..."

Mộc Phiến La nhắc.

Vương Nhất Tự liền quay lại, gương mặt âm trầm nói với tất cả.

"Đi!

Chúng ta đi Bách Lâu Cổ Thành!"

Bách Lâu Cổ Thành.

"Tà chủ...."

Một tên yêu nhân hoảng hốt chạy vào chánh điện báo cáo.

"Có chuyện gì?"

Vô Diện Vương ngồi phía trên cao, tay chống cằm, điệu bộ chán nãn hỏi.

Hai tên yêu tướng ngồi phía dưới cũng cùng chung tâm trạng.

Viêm Ân Đế đã trở lại Yêu giới, ngày tháng sau này của bọn hắn e là phải khổ cực trăm lần.

Còn có tin tức gì mà phải hoảng hốt lên được nữa chứ?

"Bẩm... bẩm Tà chủ....Mê Linh thành..."

"Mê Linh thành như nào?

Đừng có ấp úng nữa!"

Vô Diện Vương gằn giọng.

"Tin tức truyền về từ Mê Linh thành.... toàn bộ...toàn bộ yêu nhân trong thành...đều bị toàn diệt...Man Nhược Tà Chủ cũng mất mạng!

Mê Linh thành bây giờ chỉ còn là một bãi đất hoang tàn...

Tất cả là do Viêm Ân Đế gây ra..."

Khụ...khụ...

Vô Diện Vương kém chút thổ huyết khi nghe tin.

Còn chưa đầy một ngày mà đã diệt Man Nhược Tà Chủ...kẻ tiếp theo....sẽ là hắn, Vô Diện Vương.

Vô Diện Vương cùng hai tên yêu tướng gương mặt trắng bệch, cắt không còn giọt máu nào.

"Tà chủ... đám người Viêm Ân Đế cùng Mị Yêu Nữ Vương hiện đang trên đường đến đây..."

Tên lâu la lại nói.

Vô Diện Vương liền giật mình hốt hoảng, đứng bật dậy.

"Nhanh!

Tập trung tất cả ra cổng thành!"

Vô Diện Vương ra lệnh cho tên lâu la.

"Tà chủ là muốn liều với Viêm Ân Đế?"

Tên yêu tướng ngồi phía dưới cả kinh hỏi.

Vô Diện Vương liền cả giận quát lớn.

"Liều cái rắm chó!!

Kéo tất cả thuộc hạ ra nghênh đón Viêm Ân Đế cùng Mị Yêu Nữ Vương!!

Nhanh cái chân lên cho bản tọa!!!"

Hơn một canh giờ sau.

"Ai nha, lại thêm một tên đầu đất nữa hay sao?"

Vương Nhất Tự đứng trước cổng thành Bách Lâu, nhước nhìn lên phía trên tường thành nói.

Hơn trăm tên yêu nhân, giáp trụ đầy đủ sáng loáng, xếp hàng ngay ngắn phía trên tường thành.

Két....

Cổng thành mở ra.

Vô Diện Vương cùng hai tên yêu tướng bước ra.

Đám đệ tử phía sau Vương Nhất Tự liền trở nên cảnh giác.

"Viêm...Viêm Ân Đế đại nhân...

Hoan nghênh đến Bách Lâu Cổ Thành!"

Vô Diện Vương hạ giọng, cung kính nói, bộ dạng hắn cùng hai tên yêu tướng phía sau khép nép, sợ hãi.

Cơ mặt Vương Nhất Tự giãn ra.

"Ngươi là ra nghênh đón bản tọa?"

"Đúng vậy!

Ta vừa được biết đại nhân sẽ đến, liền cho thuộc hạ chuẩn bị nghênh đón!!"

"Tốt a. Nhưng mà..."

Vương Nhất Tự nhíu mày gằn giọng.

Vô Diện khẽ giật mình.

"...cũng không cần phải long trọng đến thế!

Hahahaha..."

"Tiếp đón Viêm Ân Đế đại nhân, như vầy vẫn chưa gọi là long trọng..."

Trán Vô Diện Vương lấm tấm mồ hôi, ướt cả vải băng quấn lấy gương mặt hắn.

"...."

Đám đệ tử Thương Sơn phái phía sau gương mặt đồng dạng trở nên đặc sắc.

"Bản tọa hôm nay đến là tính toán sổ sách với ngươi!

Không phải đến để tham quan!"

"Đại nhân muốn thế nào xin cứ nói ra...

Chỉ cần trong khả năng, ta nhất định sẽ làm hết sức!"

Vô Diện Vương nhỏ giọng đáp.

"Bản tọa muốn ngươi trở thành người thống lĩnh toàn bộ Yêu giới...

Là Yêu Hoàng đời tiếp theo!"

Vương Nhất Tự thản nhiên nói.

Vô Diện Yêu Vương khóe miệng co giật.

Phía sau Vương Nhất Tự, bốn nương tử cũng hiển hiện lên ngốc trệ.

"Thay bản tọa thống lĩnh Yêu giới, lập lại trật tự, ngươi làm được hay là không?"

Vô Diện Vương gương mặt đặc sắc.

"Còn...còn có Mị Yêu Tà Chủ?"

"Phiến La từ giờ sẽ cùng bản tọa trở về Nhân giới, sẽ không ở lại đây!

Ngươi nếu như không làm được, bản tọa sẽ tìm người khác..."

"Được!

Chuyện đó...

Ta tất nhiên làm được!"

Vô Diện vội vàng nói.

"Tốt!

Từ bây giờ ngươi sẽ là Yêu Hoàng của Yêu giới. Nhưng nếu..."

Vương Nhất Tự gằn giọng, một chút sát khí tỏa ra từ mắt hắn.

"Nếu như dám có ý định xâm lăng Nhân giới, đích thân bản tọa sẽ tìm đến ngươi, đã rõ chưa?"

"Đã....đã rõ..."

Vô Diện Vương đổ mồ hôi.

Trương Tố Tố liền đi đến, ghé tai Mộc Phiến La nói nhỏ.

"Như vậy thì muội không còn phiền muộn về Yêu giới rồi nha..."

"...."

Mộc Phiến La trầm ngâm không đáp lại.

"Nhưng trước hết, cầm lấy!"

Vương Nhất Tự lấy ra một quyển sổ, quăng cho Vô Diện Vương.

"Viêm Ân Đế đại nhân, đây là....?"

"Là sổ nợ!

Tất cả món nợ của người và tên Man Nhược, bản tọa đã ghi rõ ở đây...cả thảy hai triệu linh thạch..."

Vương Nhất Tự nói.

"Hai...hai triệu..."

Vô Diện Vương khóe miệng hơi giật.

"Sao?

Không cấp?"

Vương Nhất Tự nhíu mày.

"Cấp!

Đương nhiên cấp!

Đại nhân xin chờ một chút!"

Vô Diện Vương liền gấp rút ra lệnh cho đám thuộc hạ thu gom lại linh thạch.

Hai triệu linh thạch đổi lấy cả Yêu giới, đây là món hời lớn, hắn làm sao mà từ chối cho được.

Hơn thập phút sau, Vương Nhất Tự cầm lấy không gian giới chỉ mà Vô Diện dâng lên, gương mặt hiện lên hài lòng.

"Bản tọa còn có việc phải xử lý, cũng không muốn nán lại!

Từ bây giờ Yêu giới sẽ do ngươi cai quản!

Đừng làm bản tọa thất vọng!"

"Viêm Ân Đế đại nhân, xin người yên tâm, ta sẽ không để người phải thất vọng vì quyết định này!"

Vô Diện Vương tay ôm quyền chắc cú đáp.

Một vòng tròn trận pháp lớn hiện ra dưới chân toàn bộ người Thương Sơn phái.

"Nhớ kỹ!

Nếu gây sự với Nhân giới, đừng trách bản tọa độc ác..."

Bang!

Toàn bộ đám người biến mất vào trong hư vô.

Vô Diện Vương nhìn vào khoảng không trống rỗng phía trước mặt, nói trống không.

"Thời thế đã bắt đầu thay đổi...".

Thương Sơn phái.

Diễn võ tràng.

"Đám các ngươi ở Yêu giới làm bản tọa rất hài lòng!

Hai triệu Linh thạch này bản tọa ban thưởng cho các ngươi!

Thiên Tuyết, cầm lấy, giúp bản tọa phân phát cho các sư đệ sư muội!"

Vương Nhất Tự đứng trên bậc thềm đại điện nói lớn.

Triệu Thiên Tuyết bước lên phía trước, nhận lấy không gian giới chỉ, khẽ cúi đầu.

"Cũng đã gần cuối ngày, các ngươi cũng đi nghỉ ngơi đi!

Thiên Cầm, Trương Tấn, Âu Dương Kiệt, theo bản tọa vào trong đại điện!"

Chúng đệ tử trong lòng mừng rỡ dần tản ra.

Chuyến đi lần này bọn chúng cũng là thu hoạch được không ít.

Hai triệu Linh thạch là con số rất lớn, đủ cho bọn hắn tu luyện thêm vài cảnh giới.

Chưa kể đến, bọn hắn cũng đã biết đến Yêu giới, đã đặt chân đến, cũng đã chiến một trận thống khoái ở Yêu giới.

Còn mong gì hơn nữa?

Gia nhập môn phái khác làm sao có được cơ hội như thế?

Thế còn Long tộc thì sao?

Ba phó đường chủ Long nhân đường thế nào?

Cũng là trở nên sùng bái Vương Nhất Tự một mực.

Đối với tính kiêu ngạo của long nhân, việc cúi đầu, sùng bái một nhân loại là không thể chấp nhận được.

Nhưng bọn hắn đã mắt thấy tai nghe những gì diễn ra ở Yêu giới.

Một cái nhân loại tại Yêu giới hô phong hoán vũ, làm cho tất cả Yêu nhân tộc phải run sợ, đến cả Cửu Trảo Thần Long cũng không thể làm được chuyện đó.

Vì cớ gì mà bọn chúng lại không thể cúi đầu?

Không thể sùng bái?

Tự trọng, tôn nghiêm vứt sang một bên đi.

Quyết định đem cả tộc gia nhập Thương Sơn phái của Long Hoàng quả là sáng suốt, bọn hắn bây giờ đã thấu hiểu được.

Không!

Là lúc đặt chân tới Yêu giới, bọn chúng đã có thể hiểu ra.

Next chapter